Mục lục
Vợ tổng tài, em ngoan cho anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 773

Tỏ ra mơ hồ không rõ ràng, cũng không phản đối sự theo đuổi của Từ Hoa Dương, không chấp nhận lại không từ chối, nếu không nói rõ ra được thì đó có phải là sự mê muội hay không?

Nếu bình thường thì không sao, nhưng với tình hình hiện tại của Tô Mục Tuyết thì việc nói chuyện với anh là điều tất yếu.

Miễn là câu chuyện nó không vượt quá giới hạn của anh, anh hoàn toàn có thể chấp nhận nó.

Nhưng hôm nay là một ngày trọng đại để chuyển nhà, mặc dù gia đình anh nói rằng bọn họ sẽ không chờ đợi hai người.

Nhưng Triệu Nam Thiên rất hiểu tính tình của mẹ mình, nhất định sẽ không làm ra loại chuyện như vậy.

Sở dĩ gọi điện thoại cho bọn họ nói đi ăn trước, không có điều gì khác là mong muốn sự thoải mái cho hai người bọn họ.

Anh gần như có thể tưởng tượng ra rằng bây giờ mẹ anh đang phải chờ đợi ở nhà, và điều tất yếu là anh cả và chị dâu cũng đang ở bên cạnh mẹ anh.

Anh cả thì thật thà khỏi nói, nhưng vì tính cách của chị dâu, Tô Mục Tuyết lại còn là lần đầu tiên đến nhà, khẳng định những lời phàn nàn là không thể thiếu.

Nếu như Tô Mục Tuyết thực sự không thể tránh khỏi việc giao lưu, nhưng vừa rồi không phải là cô cũng đang giao lưu sao?

Chín trăm chín mươi chín bông hoa loa kèn, cũng thực sự rất lãng mạn!

Điện thoại trong tay lại rung lên, Triệu Nam Thiên lập tức cúp máy cũng không thèm nhìn lấy một cái.

Ở bên kia, Tô Mục Tuyết đang lái xe, ánh mắt đảo qua đảo lại hai bên đường tìm kiếm một hồi, tâm trạng cô càng thêm phiền muộn.

Cái tên chết tiệt này, cư nhiên lại dám cúp điện thoại của cô!

Ngay cả khi cô thực sự sai đi, chẳng nhẽ anh cũng sẽ không cho mình lấy một cơ hội để giải thích sao?

Đột nhiên qua của kính, cô nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang ngồi ở trạm xe buýt, nhẫm phanh lại trở về trạng thái ổn định, rồi hạ cửa kính xe xuống.

“Lên xe!”

Triệu Nam Thiên cứ đứng yên tại chỗ, như có như không không biết người cô đang gọi chính là mình.

Ở trạm xe buýt rất đông người, Tô Mục Tuyết ngượng ngùng muốn xuống xe, giọng điệu trở nên chậm lại, có chút khẩn cầu nói: “Anh lên xe trước đi, chúng ta ở trên xe cùng nói rõ mọi chuyện được không?”

Triệu Nam Thiên vẫn không để ý đến cô, anh cảm thấy trước đây mình đã quá cưng chiều Tô Mục Tuyết rồi.

Chính là loại cưng chiều sau đó dung túng cho cô vô cớ này hết lần này đến lần khác khiến bây giờ bản thân bị cô chà đạp không có đường lui.

Rõ ràng hai người họ là một cặp vợ chồng hợp pháp đã có giấy đăng ký kết hôn, nhưng hai người họ lại không thể cho người khác thấy một cách công khai được, đương nhiên anh đã phải chịu đựng điều này rồi.

Đối diện với sự mỉa mai của dì Đào, anh cũng cố chịu đựng.

Cũng không cho anh đến công ty để giới thiệu với mọi người, cũng chịu đựng.

Bản thân anh cũng tự phá vỡ hoặc cắt đứt quan hệ với những người phụ nữ xung quanh mình, anh cũng đã làm rồi.

Nhưng mà cô thì sao? Luôn luôn mơ hồn và không rõ ràng với cái tên Từ Hoa Dương chết tiệt đó!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK