Mục lục
Vợ tổng tài, em ngoan cho anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 855

Cha Khương ngược lại là tỉnh táo: “Sự việc còn chưa hỏi rõ ràng, bà đừng giương nanh múa vuốt.”

Trước đây ông và Tôn Chí Bình đã từng quen biết, luôn cảm thấy đây là một người đàn ông rất nham hiểm, nếu như nói con gái phản bội hôn nhân, phản bội gia đình, ông ta bất kể như thế nào cũng không tin.

Kỳ thật đối với người như Tôn Chí Bình này, ông ta có chút dè dặt.

Còn nhớ rõ lúc lần đầu tiên tới Đông Châu, một lần gặp mặt với gia đình thông gia, hai vợ chồng lương thiện, lúc nói chuyện cũng kiêng dè rất nhiều, hình như sợ làm Tôn Chí Bình tức giận.

Đối đãi cha mẹ còn như vậy, lại có thể đối đãi tốt với con gái ông ở chỗ nào?

Sau này trở lại quê, ông cũng lén lút hỏi qua mấy lần.

Biết được Tôn Chí Bình đối con gái tuyệt đối nghel lời, lúc này mới từ từ quên mất việc này.

Đang nói, Triệu Nam Thiên bên kia đã bấm điện thoại, việc này anh ta giải thích không rõ ràng, cũng không cách nào giải thích, chỉ có thể giao cho chính Khương Bích Kiều xử lý.

Mẹ Khương cướp lấy điện thoại, cha Khương lo lắng hai người ầm ĩ lên cũng vội vàng tới gần.

Mẹ Khương mở miệng chính là đổ ập xuống một trận khiển trách: “Được lắm, Khương Bích Kiều, con đủ lông đủ cánh rồi đúng không? Con đang ở đâu, con nhanh chóng tới gặp mẹ, nếu con dám ly hôn, hôm nay mẹ liền đập đầu chết ở cổng sân bay!”

Khương Bích Kiều bên kia cướp lời nói trước: “Mẹ, mặc kệ Tôn Chí Bình nói với mẹ cái gì, mẹ tuyệt đối đừng tin, mẹ nếu còn nhận đứa con gái này, cái gì cũng đừng hỏi, đưa theo cha và Khương Sông, theo Triệu Nam Thiên lên xe, gặp mặt, con sẽ tự mình giải thích hết rất cả cho mẹ và cha!”

“Có ý gì, con đang uy hiếp mẹ sao?”

“Gặp mặt rồi nói sau, nếu bây giờ mẹ không đến, sau này rốt cuộc gặp có gặp con, cũng coi như không có người con gái như con đi!”

Khương Bích Kiều hoàn toàn không giải thích, mà cúp máy!

Mẹ Khương ngây người, nắm lấy điện thoại gào lên: “Alo alo?”

Cha Khương nhíu mày nhắc nhở: “Bích Kiều tính tình bướng bỉnh, chúng ta đi qua đó trước rồi nói sau, bà đừng cứng rắn quá, ngộ nhỡ con gái có chuyện không mau, bà muốn khóc cũng không kịp!”

Mẹ Khương không biết làm sao, rốt cuộc làm sao bây giờ, là đi đến chỗ con gái, hay là đi cùng con rể?

Do dự mãi, mẹ Khương hạ quyết định: “Được rồi, họ Triệu, tôi sẽ đi theo cậu, tôi mặc kệ cậu cho con gái của tôi uống bùa mê thuốc lú gì, tôi ngược lại muốn xem xem con bé còn nhận hay người mẹ này hay không!”

Đi đến bên cạnh xe, bà ta lại quay đầu nói thêm một câu: “Chí Bình, con yên tâm, chuyện này mẹ thay con làm chủ, con trở về chờ tin tức của mẹ, nếu như chuyện này là thật, mẹ tuyệt đối không cho để cho con thiệt thòi!”

Cha Khương cũng đi theo phụ họa: “Chí Bình, cha và mẹ con đi cùng nhau, trên đường lái xe chậm một chút, đừng nóng vội, mọi việc luôn có cách giải quyết!”

Nói xong, đã mở cửa xe bên kia ra.

Tôn Chí Bình nắm chặt nắm đấm, không nghĩ tới thời khắc mấu chốt, lại bị Triệu Nam Thiên ngăn chặn giữa đường.

Anh ta đang suy nghĩ có nên hay không ra tay cướp người, bên cạnh có người mở miệng.

Nói chuyện chính là Khương Sông: “Anh rể, anh đừng nóng giận, chuyện này em tuyệt đối ủng hộ anh, đi, em và anh đi cùng nhau!”

Triệu Nam Thiên mắng một câu ngu ngốc, chủ động đưa tới cửa, thật đúng là ngu quá mức, nếu thật là ở trong tay Tôn Chí Bình, anh ta có có thể tốt lành?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK