Mục lục
Vợ tổng tài, em ngoan cho anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 751

Đi theo tiếng nhạc du dương, hai cốc đồ uống nóng cũng đã được đặt trước mặt hai người.

Cô ta đẩy một tấm thẻ ngân hàng tới trước mặt: “Đã giải quyết ổn thỏa mọi chuyện, giờ cậu có thể yên tâm cầm khoản tiền này rồi nhỉ?”

Triệu Nam Thiên không hề khách khí, có sự tiến cử của anh, Mã Hùng Dũng ở bên Vương Như Nguyệt cũng có thể được hoan nghênh.

Chỉ cần hai người họ không ngốc, sau này chắc chắn không chỉ thu được từng này.

Huống chi, hôm nay anh giúp anh Mã tránh được một phen lao tù, anh nhận phần tiền mồ hôi nước mắt này cũng không quá đáng.

Nếu là trước kia, chắc chắn Triệu Nam Thiên sẽ không cầm loại tiền này.

Nhưng trở về đã lâu, thói quen được nuôi dưỡng khi ở trong quân đội cũng từ từ mất đi, lại chết vì sĩ diện, đừng nói tới Tô Mục Tuyết, ngay bản thân anh cũng khinh bỉ chính mình.

Đã sắp không nuôi nổi bà xã rồi còn giả bộ thanh cao cái gì?

Trước kia, chính vì quá coi trọng mặt mũi, nếu không cũng không bị dì Đào năm lần bảy lượt coi thường.

Không phải anh không có năng lực, cũng không phải không có chỗ dựa vững chắc, chỉ là tác phong được nuôi dưỡng khi ở trong quân đội đã hạn chế tư duy của anh, không muốn cầu xin người khác, không muốn làm những chuyện đầu cơ trục lợi.

Nhưng trước mắt, không muốn cũng không được.

Căn biệt thự ở Giang Uyển đã bị dì Đào mang đi thế chấp rồi, nếu không phải không thể làm gì khác, chắc chắn dì Đào sẽ không làm vậy.

Hiện giờ, xem ra thế chấp biệt thự để lấy tiền mới là mục đích chính.

Còn việc nhân tiện đẩy hai người vào tình cảnh khó khăn? Chẳng qua chỉ là thuận nước đẩy thuyền mà thôi.

Tình hình của Tô Phong không ổn, trong lúc gặp khó khăn, Tô Mục Tuyết càng cần sự giúp đỡ của Từ Hoa Dương, anh không hy vọng sẽ nhìn thấy cảnh này.

Tương Hồng Thảo không tự chủ bật chế độ máy phát thanh: “Thật ra thì anh Mã cũng lo thừa rồi, tầm mắt của tôi cao lắm, đàn ông bình thường không lọt nổi vào mắt tôi, người lọt được vào mắt xanh của tôi gần như chẳng có ai, có thể chạy với ai chứ?”

Triệu Nam Thiên rất thích nói chuyện phiếm với cô ta: “Vậy sao cô lại nhìn trúng anh Mã thế?”

Anh cũng không biết tại sao, trực giác mách bảo anh rằng Mã Hùng Dũng không phải gu của Tương Hồng Thảo.

Mã Hùng Dũng, người này năng lực có thừa nhưng bụng dạ quá hẹp hòi.

Ví như chuyện lần này, không phải chỉ là muốn chiếm cổ phần ở Huy Hoàng thôi sao, sao phải phiền phức tới vậy?

Kết quả thì hay rồi, cả hai bên gộp lại, phải bồi thường rất nhiều tiền, còn thiếu chút nữa đã lôi cả bản thân anh vào cuộc.

Tương Hồng Thảo than thở: “Có lẽ là duyên phận đi. Lúc còn trẻ không hiểu chuyện, đắc tội một đại ca trên đường, vài tên thanh niên côn đồ muốn hủy mặt của tôi. Chính anh Mã đã đỡ giúp tôi một dao, ở ngay sau lưng, suýt chút nữa đã đâm thủng phổi.”

Cô ta nói chuyện rất nhẹ nhàng nhưng Triệu Nam Thiên có thể nghe ra được sự nguy hiểm trong đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK