Mục lục
Vợ tổng tài, em ngoan cho anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1159

Đã thương lượng kế hoạch xong cả rồi, mục đích để anh ta không bị liên lụy vào chuyện này.

Tuy Mộ Vân còn trẻ tuổi, nhưng dù sao cũng là nhà khoa học trẻ được bảo vệ trọng điểm. Nếu lần này bị bắt cóc, vậy chắc chăn anh ta sẽ bị điều tra.

Cho nên những thủ đoạn này đều vì bảo vệ chính mình mà thôi.

Nhưng những lời của Lương Sơn lúc này chắc chắn đã hoàn toàn phá hủy toàn bộ kế hoạch.

Cũng tương đương với chuyện nói cho Mộ Vân biết hai người bọn họ là một đám.

Đến khi anh ta phản ứng lại, Lương Sơn đã bắt đầu thúc giục: “Vương Dự Quang, con mẹ nó anh còn thất thần gì nữa hả? Nhanh lên!”

Vương Dự Quang gào lên: “Họ Lương kia, mẹ nó anh điên rồi? Anh muốn làm gì thế? Tôi không hiểu anh đang nói gì cải”

Lương Sơn cũng không để ý, móc còng tay ném về phía Triệu Nam Thiên: “Tự mình mang vào, dám giở trò, tao tiễn mày về trời!”

Nói xong, anh ta trào phúng nhìn Vương Dự Quang: “Chủ nhiệm Vương, ngài cũng đừng diễn nữa, bây giờ chúng ta đã là người ngồi trên một thuyền rồi, chẳng lẽ anh còn ngây thơ cho rằng mình còn có thể quay về được à?”

Vương Dự Quang sửng sốt: “Anh có ýgì?”

Lương Sơn cười lạnh: “Có ý gì à? Cô bé ngồi trên chiếc xe phía sau là cảnh sát nằm vùng!”

“Nhưng anh cứ yên tâm, bây giờ cô ta đã bị chúng tôi giải quyết rồi!”

“Hiện tại toàn bộ cảnh sát Đông Châu đều đang truy nã chúng ta, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, phòng làm việc, thậm chí nhà của anh đều đã bị cảnh sát bao vây!”

“Nếu anh muốn quay về để chui đầu vô lưới, vậy tôi cũng không ngăn cản!”

Bạch Thảo Phương nghe đoạn đối thoại không e dè của hai người thì cơ thể lập tức cứng đờ, chuyện này rốt cuộc là sao?

Chẳng lẽ thân phận bị bại lộ?

Nhưng người của tổ chức phát hiện sơ hở từ khi nào?

Vương Dự Quang cực kỳ lo lắng nên cũng không rảnh quan tâm nhiều chuyện vậy nữa, vội vàng lấy còng tay †ừ phía sau ra.

Chỉ trong nháy mắt, Bạch Thảo Phương đã tự hỏi rất nhiều lần.

Rốt cuộc nên làm gì bây giờ?

Nếu lời Lương Sơn là sự thật, vậy màn này có cần tiếp tục diễn nữa không?

Mặc dù xuất thân từ dân sự, nhưng dù sao cũng đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp. Nếu muốn phản kháng, loại người bình thường như Vương Dự Quang thật sự không thể khống chế được cô ta.

Nhưng Triệu Nam Thiên nên làm sao đây?

Lương Sơn nhắm ngay súng lục lên trán anh, nếu cô ta không thể nhanh chóng khống chế Vương Dự Quang vào trong tay trước, vậy tình huống sẽ rơi vào tình trạng hỏng bét hơn!

Trong lúc do dự, cô ta theo bản năng nhìn về phía Triệu Nam Thiên.

Triệu Nam Thiên giơ tay lên, làm động tác mờ mịt lắc đầu.

Cũng không phải tham sống sợ chết, mà những chuyện này đều rất kì lạ.

Nếu hai người thật sự làm lộ sơ hở bị người của tổ chức phát hiện, vậy trực tiếp nổ súng là xong, đâu cần phiền phức thế này?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK