Chương 788
Anh cả nghiêm mặt nói: “Món quà này gia đình anh không thể nhận được, sẽ ảnh hưởng tới việc học của Hiểu Mân đó.”
Mục Tuyết nói với Hiểu Mân: “Em hứa với chị chỉ nghịch máy tính lúc được nghỉ hè thôi, còn bình thường thì phải dùng cho việc học nhé! Có được không?”
Hiểu Mân gật đầu lia lịa
Anh cả định nói gì đó, Mục Tuyết liền nói trước: “Anh ạ, đây là lần đầu em tới đây chơi, muốn tặng Hiểu Mân một món quà nhỏ, nếu anh không nhận thì em cũng không dám ở lại ăn cơm đâu ạ.”
Anh cả nghe vậy cũng không biết nên nói gì nữa.
Mục Tuyết nói với mẹ Hiểu Mân:” Chị cho phép Hiểu Mân nhận đi ạ, nếu không em sẽ buồn lắm.”
Bà Triệu nói: “Con dâu à, đây là tấm lòng của Mục Tuyết, con đừng từ chối nữa.”
Chị dâu thở dài nói: “Hiểu Mân đừng nhìn nữa,con mau cảm ơn chị đi chứ. Mẹ dặn con trước nhớ là chỉ dùng để học, nếu dùng để chơi mẹ sẽ thu lại đó nhé.”
“Em cảm ơn chị ạ, chúc chị và chú mãi mãi hạnh phúc bên nhau. Nếu sau này chú ấy dám bặt nạt chị thì chị bảo em nhé, em sẽ bảo vệ chị.”
Mục Tuyết nhìn Hiểu Mân không nhịn được mà bật cười: “Anh ấy mà dám sao?”
Triệu Nam Thiên nói giọng trách móc: “Được đó Triệu Hiểu Mân, cháu thật không có lương tâm,chú ngày trước tốt với cháu như thế,bây giờ thì một chiếc máy tính cũng có thể mua chuộc được cháu rồi.”
Hiểu Mân ôm chiếc máy tính chạy đến hôn vào má mẹ: “Mẹ của con là tốt nhất trên đời, con đảm bảo sau này sẽ không chơi game đâu ạ.”
Chị dâu cả đơ người một lúc.
Cô ta giáo dục con cái khá nghiêm khắc, nên cậu bé không quá thân thiết với mẹ, đây là lần đầu tiên cô ta thấy con trai mình vui như vậy.
Mẹ Hiểu Mân nhìn Mục Tuyết bằng ánh mắt dịu dàng hơn nhiều: “Mục Tuyết à, chị cảm ơn em nhé!”
Mục Tuyết cầm tay của cô ta : “Chị à, chị đừng khách sáo với em như thế. Hôm nay em tan làm muộn để chị phải một mình chuẩn bị cơm, còn phải đợi em về nữa. Em mới nên cảm ơn chị mới đúng.”
Mẹ Hiểu Mân lộ rõ vẻ mặt hối hận, lúc đầu còn trách móc Mục Tuyết, giờ thì không còn gì để trách nữa.
Mục Tuyết lại nói : “Đưa cho em đồ em chuẩn bị cho chị dâu đi anh.”
Chị dâu cả bất ngờ nói : “Chị cũng có à? Thật là ngại quá đi mất!”
Mục Tuyết lấy hộp quà từ tay Triệu Nam Thiên và nói :
“Đây là quà em chọn rất kĩ để tặng chị, em không biết da chị thuộc loại gì? Nhưng em hỏi người bán rồi ạ, loại này phù hợp với mọi loại da, hiệu quả cũng rất tốt.”
Chị dâu ngạc nhiên che miệng nói: “Wow!”
Anh cả tỏ ra không hài lòng với biểu hiện đó của vợ mình : “Sao em lại vậy?”
Chị dâu nhận lấy hộp quà, nói một cách vui vẻ: “Anh hiểu gì chứ? Đây là đồ dưỡng da của hãng Lancome, một bộ mười tám triệu lận đó.”
Không có ai là không thích mỹ phẩm cả, cô ta cũng không phải ngoại lệ.
Mặc dù chưa có tiền để mua nhưng những đồ mỹ phẩm cao cấp đối với chị ấy như báu vật vậy.
Giống như bộ mỹ phẩm này, tháng trước đồng nghiệp của chị ấy cũng mua một bộ, còn lôi ra để khoe khoang khiến chị ấy vô cùng ghen tị.
Muốn mua nhưng không lỡ bỏ ra nhiều tiền như vậy.
Không ngờ rằng, hôm nay Mục Tuyết lại tặng cho chị ấy đúng bộ mỹ phẩm đó.