Mục lục
Vợ tổng tài, em ngoan cho anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 799

Hôm qua lúc tới, cô đã có chút ấn tượng mơ hồ, hình như đã nhìn thấy bảng hiệu như vậy rồi.

Hiểu Mân gật đầu, “Đúng vậy, chị Tô, không phải chị cũng tốt nghiệp trường đó chứ?”

Tô Mục Tuyết mỉm cười, hồi học trung học cô học trường học quý tộc, trường cấp hai tư nhấn tốt nhất cả Đông Châu, là loại bao gồm cả trường cấp một cấp hai cấp ba, học phí một học kỳ là 600 triệu, căn bản không phải là nơi gia đình bình thường có thể gánh vác nổi.

Cô cũng không giải thích, đứng dậy cầm túi xách lên, nói, “Không phải, nhưng mà chị tiện đường, có thể đưa em đi học!”

Anh rể vội vàng ngăn lại, “Mục Tuyết, em đừng chiều hư thằng bé, trường học cách nhà cũng không xa, để nó tự đi là được, tuyệt đối đừng làm chậm trễ công việc của em.”

“Không có việc gì, dù sao cũng tiện đường em đi làm, không chậm trễ.”

Chị dâu cũng dặn dò một câu, “Hiểu Mân, không được phép nghịch ngợm gây sự ở trên xe chị Tô, phải ngồi đàng hoàng, nếu không mẹ cũng không tha cho con đâu!”

“Con biết rồi!”

Chị dâu đứng ở ngoài cửa sổ, nhìn Hiểu Mân lên xe của Tô Mục Tuyết, mãi đến khi đèn sau biến mất không thấy gì nữa, lúc này mới dần dần thu hồi ánh mắt.

Trước kia có ấn tượng tốt với Tô Mục Tuyết, hoàn toàn là bởi vì cô có tri thức hiểu lễ nghĩa, không có cái giá của cô chủ nhà giàu, lại thêm đồ trang điểm tối hôm qua.

Bây giờ thấy cô yêu ai yêu cả đường đi, liền có ấn tượng tốt với cô.

Trở lại trong phòng, chị dâu không nhịn được tán dương, “Nam Thiên, điều kiện nhà chúng ta không tốt, sau này em phải đối xử tốt với cô Tô, nếu không, chị dâu sẽ không tha cho em!”

Triệu Nam Thiên vội vàng đồng ý.

Anh rể hỏi tới việc chính, “Đúng rồi, am trở về Giang Bắc, công việc bên kia phải làm sao bây giờ?”

“Tạm thời chưa nghĩ ra, cứ qua mấy ngày trước đã, chờ ổn định một chút rồi nói sau.”

“Ừ, nếu không để anh nhờ quan hệ, tìm công việc cho em ở gần đây là được rồi.”

Chị dâu ở một bên nói tiếp, “Anh có thể tìm quan hệ gì chứ? Chẳng lẽ lại giống như anh, cũng đi làm công nhân?”

“Nghe lời này của em kìa, làm công nhân thì sao chứ? Công nhân cũng nuôi em nhiều năm như vậy, cũng nuôi lớn Hiểu Mân!”

Chị dâu chỉ thích càu nhàu, mà anh ta… là một kỹ thuật viên nho nhỏ, không muồn luồn cúi nên cũng không tặng quà cho lãnh đạo.

Nhiều năm như vậy mà vẫn còn là một tổ trưởng nhỏ, tiền lương mỗi tháng còn không có cao bằng chị ấy.

Nhưng mà chị ấy cũng không nên nói những lời này ở ngay trước mặt, ở trước mặt em chồng, cũng nên chừa chút mặt mũi cho chồng mình.

Một bên khác, Hiểu Mân nhìn thấy sắp đến trường học, vội vàng nói: “Chị Tô, chị để em xuống chỗ này đi.”

Tô Mục Tuyết kinh ngạc, “Ở đây? Nơi này còn cách trường học rất xa mà!”

“Không được, nếu còn lái về phía trước, sẽ bị bạn học của em thấy được.”

Tô Mục Tuyết cong khóe miệng cười, “Làm sao thế, chẳng lẽ chị còn khiến em mất mặt sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK