Nàng định hôn ước cùng với Tiêu Thành Vũ, sau khi thành hôn, xét về thân phận nàng là cữu phi của Vân An công chúa, quan hệ lại càng khăng khít hơn.
Nhưng sau khi trùng sinh lần nữa nàng là Quân Phi Yến, quan hệ với Vân An công chúa không thể nói là quá tốt nữa rồi.
Bữa tiệc hôm nay Tần Lam có cảm giác chờ đợi nàng chắc chắn không phải là sự thịnh tình hiếu khách, có lẽ...
Nàng vốn có thể làm theo lời Quân Linh Nhi không tham gia bữa tiệc này, nhưng lời mời này lại do đích thân trưởng công chúa đưa tới, nàng không thể cứ thế trực tiếp từ chối, đây là lý do vì sao tổ mẫu lại đưa thiệp mời cho nàng để nàng tự quyết định.
Nàng có thể từ chối bởi vì Quân gia là gia tộc trung thành, vinh hiển vô song, cho dù nàng có tìm được lý do để từ chối thì phủ công chúa cũng không thể làm được gì, nhưng nàng không muốn gây ra nhiều phiền phức cho phủ tướng quân giống như vị Bùi Linh công tử kia, phủ tướng quân nhìn như vinh hoa phú quý, nhưng cũng gặp không ít nguy hiểm.
Hiện tại, nàng mang thân phận Quân Phi Yến nhưng linh hồn của Tần Lam, có gì phải sợ chứ?
Xe ngựa chạy rầm rập trên phố, ai cũng có thể cảm nhận được Quân Linh Nhi không vui vẻ, trên tay Lục Trúc còn cầm hai chiếc hộp, là lễ vật tặng Vân An công chúa.
Xe ngựa rất nhanh dừng trước cổng lớn phủ trưởng công chúa.
Phủ đệ của trưởng công chúa là do triều đình ban tặng, bên trong vô cùng rộng lớn, hôm nay cửa lớn rộng mở đón khách.
Thời gian Tần Lam đến không sớm không muộn, trước cửa có không ít tiểu thư thế gia vọng tộc bước vào trước mặt, nhưng Tần Lam cũng không quan tâm là người nhà nào...
Xe ngựa vừa đến, một người hầu đã tiến lên dẫn đường.
“Hai vị tiểu thư, mời đi theo nô tỳ.”
Nha hoàn nói.
“Cảm ơn.”
Tần Lam gật đầu, đi theo người hầu vào phủ công chúa.
Phủ đệ công chúa, đình đài lầu các, dao trì thủy tạ, tất cả đều tinh xảo phú quý.
Sân viện rất rộng, hoa lê nở rộ, hương thơm ngào ngạt.
Tần Lam vừa bước vào sân viện đã nghe thấy một tràng cười ríu rít, nhìn xung quanh đã có rất nhiều người, tất cả đều đang vây quanh nhân vật chính hôm nay, nhưng có điểm kỳ lạ mà Tần Lam phát hiện ra là tất cả khách khứa đều là nữ tử, không có một vị nam khách nào.
Không phải nói Vân An công chúa lấy danh nghĩa tiệc sinh nhật để chọn rể sao?
Tần Lam bối rối trong giây lát, nhưng cũng không tiếp tục nghĩ nhiều, nàng ngước mắt nhìn cô gái nhỏ đang được bao quanh bởi các tiểu thư danh gia vọng tộc khác, Vân An công chúa mặc một chiếc váy lụa màu hồng mềm mại, nhìn rất xinh xắn đáng yêu. Hồi đó nàng mới chỉ là tiểu nha đầu mười ba tuổi, vẫn có nét yêu kiều mềm mại, ba năm trôi qua dung mạo nàng cũng thoáng hơn trước, khuôn mặt thanh tú, cũng không phải khuôn mặt trái xoan như người khác mà có chút tròn bầu bĩnh, nhưng thậm chí điều đó còn khiến nàng trông đáng yêu hơn.
“Có khách đến.”
Nha hoàn tiếp khách cất tiếng thông báo.
Ánh mắt mọi người liền chú ý tới phía bên này, tập trung lên người Tần Lam.
Thời gian như có chút chậm lại.
Có lẽ nhất thời không nhận ra cô gái mặc y phục màu tím nhạt có khí chất thanh nhã như thần tiên trước mắt là nữ tử Quân gia Quân Phi Yến, chủ yếu vì nàng thường mặc y phục màu đỏ tươi khiến người khác lưu lại ấn tượng quá sâu rồi.
Sau khi phản ứng lại, nhận ra người trước mặt thật sự là Quân Phi Yến, mấy đôi mắt kia lập tức ánh lên vẻ kỳ quái, xem lẫn chút ghen tỵ và nhạo báng, như thể không ngờ Quân Phi Yến sau khi thay đổi phong cách lại trở nên như thế này?
“Ai nha, đại tiểu thư Quân gia thật sự đến rồi, đưa tiền, đưa tiền đây.”
Một giọng nữ tử cất lên cắt ngang bầu không khí yên tĩnh, giọng điệu có phần phấn khích.
Tần Lam nhìn qua cũng không biết nàng là tiểu thư nhà nào.
“Chậc chậc, Quân Phi Yến thật sự dám tới đây, đúng là da mặt dày a.”
“Giờ có trò hay xem rồi.”
Vài người khác phụ họa.
Mấy lời châm chọc nhẹ nhàng vang lên.
Ánh mắt Tần Lam chậm rãi nhìn sang, cô gái nhỏ nhắn hai tay đang chống cằm, chán nản nhìn sang bên này, tựa hồ không nghe thấy mấy âm thanh giễu cợt kia, giống như đang chờ đợi nàng tức giận.
Đúng vậy, nếu là Quân Phi Yến trước đây, lúc này chẳng phải sẽ nổi cơn thịnh nộ sao?