Về chuyện Quân Phi Yến văn võ song toàn, về chuyện Tần trắc phi bị nhục nhã, trở thành trò cười, còn có... Huyền Vương Đại Hạ ra mặt cho Quân Phi Yến nữa, truyền đến cuối cùng, thậm chí còn truyền ra Quân Phi Yến và Huyên Vương bởi vì hiểu lầm mà nảy sinh tình cảm, Quân Phi Yến có khả năng sẽ trở thành nữ chủ nhân của phủ Huyền Vương, vân vân...
Đương nhiên những chuyện này chỉ được âm thầm lan truyền, không ai dám nói thẳng công khai ở bên ngoài, nếu không đắc tội Huyền Vương Gia, chết như thế nào cũng chưa biết đâu.
Mà bên này, Tần Lam lại dẫn theo Quân Linh Nhi và Lục Trúc ăn uống ngon lành, sau đó lại đến Vân Trang Các chọn quà, nàng quần như dùng hết toàn bộ số bạc có thể dùng được ở trên người, thậm chí còn dùng danh nghĩa của phủ Tướng Quân để ghi nợ, chọn một cây trâm phỉ thúy tím trị giá một nghìn hai trăm lượng, chi rộng tay đến mức Quân Linh Nhi hâm mộ muốn bật khóc, liên tục dò hỏi xem rốt cuộc thì nàng muốn tặng món quà này cho ai.
Tần Lam cầm lấy quà tặng, trời đã chiều tối, lúc này ba người mới ngồi xe ngựa lộc cộc trở về phủ tướng quân.
Nàng rửa mặt chải đầu trang điểm xong, chờ bóng đêm buông xuống, sẽ lập tức đi đến Tam Nguyệt Đình gặp Hạ Nhược Đồng ngay.
Trở về phủ, đầu tiên Tần Lam đi tắm rửa trước.
Quân tướng quân cũng không có ở trong phủ, mấy ngày nay ông luôn rất bận, hiển nhiên chuyện nàng và Quân Linh Nhi bị hạ độc đã chạm đến điểm cấm kỵ của ông, ông đang điều tra rõ ràng việc này.
Sự kiện ở trà lâu Tâm Duyệt đã trải qua được mười ngày, trong lúc này người Khương gia cầm lễ vật đến cửa xin lỗi, được lão phu nhân tiếp đón, từ đầu đến cuối Tần Lam chưa bao giờ xuất hiện, nghĩ đến hôm nay gặp được Tiêu Thành Vũ ở phủ trưởng công chúa, hắn ta chưa từng nhắc đến lời hẹn một tháng kia, có thể nhìn thấy được, tâm tính của người này cực kỳ ổn định.
Quân Linh Nhi trở về phủ, lập tức chạy đến chỗ của lão phu nhân và cha mẹ nói cho bọn họ biết chuyện xảy ra ở trong phủ trưởng công chúa, miêu tả cực kỳ sinh động như thật, làm mấy người nhà họ Quân nghe mà trợn mắt há hốc mồm, đến cả bữa tối cũng bỏ lỡ.
Lão phu nhân đang ngẫm nghĩ định gọi đại cháu gái đến hỏi thăm rõ ràng, bên ngoài lập tức thông truyền báo người của phủ Huyền Vương đến.
Tần Lam đã sửa soạn xong, đổi thành một chiếc áo tím cực kỳ sạch sẽ, chuẩn bị đi dùng bữa tối, chờ ăn tối xong rồi thì cũng gần đến giờ hẹn với Hạ Nhược Đồng.
Lại không ngờ, đúng lúc này, tiếng bước chân dồn dập từ xa đến gần, Lãnh Mục và một người đàn ông trung niên xuất hiện ở trong phủ tưởng quân.
“Đại nha đầu, đây là đại quản gia của phủ Huyền Vương, nói là có việc gấp muốn mời ngươi qua phủ một chuyến.”
Lão phu nhân biết chuyện Tần Lam đang chữa trị chân cho Huyền Vương Gia, đây là lý do mà Tần Lam từng bịa với Quân Linh Nhi.
Ý của người Quân gia chính là chỉ cần bên phía phủ Huyền Vương không kiếm chuyện với đại nha đầu thì mọi chuyện đều dễ nói chuyện.
Tần Lam nghĩ đến Tiêu Phong Hàn từng giúp nàng hai lần ở phủ trưởng công chúa ngày hôm nay, cuối cùng Tần Hồng Sương còn bị hắn đá bay, trút giận thay cho nàng, thậm chí nàng còn từng hứa hẹn thiếu hắn một bức tranh.
Nhưng nhìn bầu trời, đã là một vùng tối đen, bởi vì là mùa hè, ban ngày dài, buổi tối đến hơi trễ.
“Đại tiểu thư, bên phía Vương gia xảy ra một ít chuyện, công tử Phùng Thần mời người lập tức sang phủ, làm phiền.”
Vừa nói xong, tên đại quản gia kia lập tức cúi người thật sâu chào Tần Lam.
Đây là một lễ rất nặng.
Lãnh Mục cũng khom người chào theo.
Hơn nữa sắc mặt Lãnh Mục lạnh như băng, trong ánh mắt lộ ra vẻ sốt ruột, Tần Lam hơi nhíu mày lại, nếu không có việc gì gấp thì vị đại quản gia của phủ Huyền Vương này sẽ không tùy tiện ra khỏi phủ, nhưng bây giờ lại chạy đến mời nàng, hơn nữa bên phía Phùng Thần còn không thể nào đến đây, mời nàng lập tức đi qua, như vậy Tiêu Phong Hàn nhất định gặp được chuyện cực gấp gì đó, làm hắn ta không thể rời đi được.
Tần Lam quan sát bầu trời, hiện tại là giờ Dậu, còn hơn một canh giờ nữa mới đến giờ hẹn với Hạ Nhược Đồng.
“Tổ mẫu, cháu gái đi sang đó một chuyến.”
Tần Lam nói, cũng không hề dong dài quá nhiều.
“Đi đi.”
Lão phu nhân xua tay.
Thấy Tần Lam đồng ý, Lãnh Mục và vị đại quản gia kia đều giống như đều thở phào nhẹ nhõm.
Ba người Tần Lam vừa đi, Quân Linh Nhi lập tức chậc chậc nói: “Hôm nay ở trong phủ trưởng công chúa, Huyền Vương gia giúp tỷ tỷ hai lần, còn đòi tranh do tỷ tỷ vẽ nữa.”
Ánh mắt lão phu nhân hơi lóe lên, không nói gì nữa.