Mục lục
Dục Hỏa Trùng Sinh, Ta Phải Là Ác Nữ!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Lam đi về phía đường Vĩnh Hòa, lần này nàng nhỡ rõ đi về hướng đường lớn, tối hôm qua bị thích khách áo đen, chuyện đó nàng vẫn chưa quên. Nếu không phải có người cứu, bây giờ nàng có thể bị nằm nơi hẻo lánh nào cũng không rõ rồi.

Cứ suy nghĩ như vậy, lại không chú ý đến chiếc xe ngựa đang phi đến thật nhanh về phía của nàng, huýt một tiếng liền dừng trước mặt của nàng rồi.

Đuổi theo chiếc xe là chàng thanh niên, nhìn thì trong có bộ dạng rất cường tráng.

“Đại tiểu thư.”

Chính lúc mà Tần Lam còn chưa hiểu hết mọi nghi vấn, chiếc màn trong hộp xe đã được vén lên, lộ ra khuôn mặt tươi tắn sinh động còn sống của Quân Linh Nhi, bên cạnh là nụ cười ngây ngô của Lục Trúc, cùng lúc đó cũng mở miệng kể công với Quân Linh Nhi rằng: “Nhị tiểu thư, nô tỳ nói không sai chứ, nô tỳ nói là đại tiểu thử đi đến Tạ gia rồi.”

“Được, ngươi giỏi lắm.”

Quân Linh Nhi giơ ngón tay cái lên hướng về Lục Trúc, tiếp theo đó thì hướng về Tần Lam nở nụ cười lộ răng trắng tinh.

“Đường tỷ, lên xe ngựa nào.”

Tần Lam cực kỳ nghi ngờ, lúc nàng mới vừa bước ra cửa thì Quân Linh Nhi còn chưa có tỉnh dậy, chỉ có qua khoảng thời gian ngắn như vậy sống trở lại và xuất hiện trước mặt nàng rồi, thuốc giải đó đúng là có tác dụng thật mà, có điều cũng là do bản chất cơ thể của Quân Linh Nhi tốt nữa.

“Muội không sao rồi chứ?”

“Muội có thể còn việc gì nữa chứ? Tỷ tỷ, tỷ nhanh chóng lên xe ngựa trước đi, chúng ta có việc gấp này cần phải làm!”

Quân Linh Nhi lớn tiếng chào hỏi.

Tần Lam cũng bị nàng ta làm vẻ hoảng sợ căng thẳng, liền nhấc chân lên xe ngựa: “Có chuyện gì mà vẻ gấp gáp vậy?”

Quân Linh Nhi chưa có trả lời ngay lúc đó, hướng về thanh niên đang đuổi chiếc xe kia nói: “Tứ Tráng, đi thôi!”

Cạch cạch cạch, tiếng xe ngựa lẫn nữa được vang lên, ngồi bên trong là khuôn mặt kỳ lạ của Tần Lam.

“Linh Nhi, có chuyện gì xảy ra trong người của muội sao? Đầu có bị chóng mặt không? Có muốn ói gì không? Muội gấp gáp như vậy là muốn đi đâu?”

Tần Lam có chút lo lắng nàng ta chưa có lành hẳn, còn có chút di chứng, liền mở miệng lên tiếng hỏi thăm.

“Đại tỷ tỷ, muội không sao cả, muội khỏe mạnh bình thường mà, ngủ một giấc dậy toàn thân như được khỏe lên gấp bội, ăn ngon ngủ yên, tinh thần càng lúc tốt lên trông thấy. Người nhà đều nói cho muội nghe cả rồi, nói ta ăn nhầm món có độc, có điều bây giờ không sao rồi, tỷ không cần lo đâu.”

Quân Linh Nhi tùy ý mà nói lời đáp lại câu, hơn nữa còn cúi đầu chăm chú bận rộn lau chiếc roi ở trên tay.

Tần Lam đều không biết nói sao cho đúng, tính cách cẩu thả không bận lòng này, hiển nhiên người trong nhà ai cũng đều chưa nói cho nàng biết, nàng cũng không biết bản thân mình đang dạo một vòng điện Diêm Vương.

Tần Lam nhìn lướt qua Lục Trúc, tiểu nha hoàn thu người lại: “Đại tiểu thư, nhị tiểu thư nói đi tìm người tính sổ.”

Tần Lam còn chưa có nhớ gì về tính sổ chuyện gì, chính là nhìn thấy chiếc xe ngựa dừng lại rồi, tiếng của Tứ Tráng đó vang lên: “Đại tiểu thư, nhị tiểu thư, trà lâu Tâm Duyệt đã đến nơi rồi!”

“Tỷ tỷ, xuống xe!”

Quân Linh Nhi mở miệng lên tiếng chào hỏi.

“Đợi đã, tỷ nói trước, đi trà quán Tâm Duyệt tìm ai tính sổ nào?”

Quân Linh Nhi đang bước chân xuống, bị Tần Lam móc vào cánh tay giữ lại, nàng ta nhích mày lên hỏi.

Bởi vì bộ dạng này của Quân Linh Nhi, tay nắm lấy roi dài, đôi mắt hưng phấn lại đem theo bộ dạng nói chuyện đang nghiến răng, rõ ràng là đang tìm người đánh nhau mà.

Quả nhiên, sau một giây đó thì nghe thấy nàng ta nói: “Người của muội đã nói với muội rằng, Khương Tử Vân đang ở trà lâu Tâm Duyệt ăn điểm tâm, muội muốn tìm nàng ra tính sổ, ta muốn khiến nàng ta phải gọi lớn chúng ta bằng tên bà cô nhỏ.”

Quân Linh Nhi nói giọng điệu ác độc mồm.

Tần Lam nghe thấy câu nói này, liền nhớ đến việc lúc trước Quân Linh Nhi từng nói cùng với nàng rằng, Quân Phi Yến đi ngọc thất Hoàng gia nhìn trộm Huyền vương đi tắm, chính là bởi vì đánh cược với Khương gia nhị tiểu thư. Cho nên Quân Linh Nhi mới biết được rằng Khương Tử Vân ở tại nơi này, cho nên mới đánh tận cửa rồi đó?

“Đừng đi.”

Tần Lam ngăn cản Quân Linh Nhi.

“Tại sao lại không đi, Khương Tử Vân hại tỷ nhiều như vậy, hại tỷ xém nữa là chết rồi, lại còn đắc tội với Huyền vương, muội muốn nuốt cơn giận này xuống cũng không trôi, muội càng muốn nàng ta phải quỳ xuống dưới chân của chúng ta khấu đầu xin lỗi mới thôi.”

Quân Linh Nhi tức hừng hừng mở miệng nói.

Tần Lam mím môi dưới nói: “Nàng ta sẽ không thừa nhận đâu.”

“Nàng ta không thừa nhận, thì ta đánh cho nàng ta phải thừa nhận, có nhìn thấy Tứ Tráng đó chưa? Đó là tên đề nhất đấu thủ của phủ chúng ta đó nàng ta mà có đem theo người thì ta cũng sợ đâu, hứ!”

Quân Linh Nhi trợn tròn đôi mắt, mở miệng tức giận, bộ dạng không hề có điểm gì giống như trúng độc vào tối hôm qua. Nói xong câu này, nàng ta trực tiếp nhảy vọt xuống xe ngựa, Lục Trúc cũng vì thế mà nhanh

chóng nhảy xuống sau.

Tần Lam nhìn thấy bộ dạng hung dữ của Quân Linh Nhi, mím nhẹ môi, tính cách lỗ mãng này đi rồi cũng chỉ là bị thiệt mà thôi, vị Khương gia nhị cô nương đó tuyệt đối sẽ không thừa nhận, nàng quá hiểu tiểu thư thế gia làm việc như thế nào rồi mà.

Thở dài một hơi, Tần Lam liền đem mũ vải đội lên, chân cũng nhấc lên bước xuống xe ngựa.....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK