Tần Lam?
"Ngươi vừa nói ngươi là ai?".
Hắn ngạc nhiên hỏi lại.
Nhưng Quân Phi Yến trước mặt hoàn toàn không nghe rõ thanh âm của nàng, con dao trong tay nhắm thẳng tim hắn lao tới, Tiêu Phong Hàn vô thức chặn nó lại, Tần Lam thấy người trước mắt né tránh lại càng phẫn nộ.
"Ta giết chết ngươi!".
Nàng nghiến răng nói.
Lòng bàn tay truyền đến cảm giác nóng bỏng, trong đêm tối phát ra ánh sáng đỏ kỳ dị, sức mạnh kỳ lạ trong người bộc phát, tà áo phất phới, mái tóc dài tung bay, và đôi mắt nàng đỏ hoe, mất đi lý trí, trực tiếp đánh bay Tiêu Phong Hàn ra ngoài.
Tiêu Phong Hàn thân là Huyền vương nước Đại Hạ từ trước đến nay chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như vậy.
Lực lượng cường đại trong cơ thể Tần Lam bộc phát ra, hất hắn ngã xuống đất, cả người hắn như muốn rã rời, một lần công kích của Hỏa Hàn độc gần như lấy nửa cái mạng của hắn, nội lực trong cơ thể gần như kiệt sức, một đòn này giống như khiến đan điền của hắn bị vỡ tan.
Điều quan trọng nhất là hắn lại không thể đánh trả vì sợ làm tổn thương nàng.
Hắn thậm chí còn không biết Quân Phi Yến rốt cuộc bị làm sao, đầu óc còn chưa rõ ràng, lực lượng mạnh mẽ đột nhiên bùng phát là xảy ra chuyện gì.
Tần Lam sau khi ra một đòn đứng trên mặt đất.
Đôi mắt nàng đỏ tươi, dưới ánh trăng và ánh lửa, trông nàng như một yêu nữ bị mất trí nhớ, quyến rũ nhưng đầy tà khí.
"Quân Phi Yến, ngươi mau tỉnh táo lại xem ta là ai!"
Tiêu Phong Hàn lạnh lùng nói.
Chính âm thanh này đã khiến Tần Lam sững sờ, trong phút chốc nàng dường như đã lấy lại được lý trí, nhưng lập tức nàng lại rơi vào trạng thái bối rối hơn...
"Quân Phi Yến? Quân Phi Yến là ai...Ta là Tần Lam...".
Tần Lam.
Lần này Tiêu Phong Hàn đã nghe thấy rõ ràng.
Nàng nói nàng là Tần Lam.
Một cái tên xa lạ nhưng cũng rất quen thuộc.
Tần Lam, nữ tử gia tộc đứng đầu của nước Đại Hạ, thông thạo cầm kỳ thi họa, đã để lại một bức thư sau đó bỏ trốn cùng một người.
Mọi người đều biết những điều này.
Mặc dù việc này hắn không để ý lắm nhưng đã từng nghe qua mọi người bàn luận về nó.
Nhưng hiện tại, đây lại là tình huống gì? Anh nghe thấy cái tên Tần Lam từ miệng của Quân Phi Yến, nàng nói rằng nàng ấy chính là Tần Lam.
Xì.
Tiêu Phong Hàn kinh ngạc.
Những điều mà trước đây hắn từng cho là kỳ lạ và khó hiểu thì giờ đây đã trở nên sáng tỏ, tất cả chúng đều được kết nối thành một chuỗi với nhau.
Một sự thật kinh khủng bày ra trước mắt khiến hắn bàng hoàng không thể tin được, thậm chí còn ẩn ẩn vui mừng khôn xiết.
Không có gì lạ...
Không có gì lạ, sau khi Quân Phi Yến nhìn trộm hắn tắm tỉnh dậy, tính cách và khí chất của nàng thay đổi rõ rệt, thông thạo mọi thứ. Hóa ra người vẫn là người đó, nhưng linh hồn đã không còn là linh hồn đó nữa.
Tần Lam, đã trở thành Quân Phi Yến?!
Tuy rằng rất khó tin nhưng đây là sự thật đang bày ra trước mắt.
Tiêu Phong Trì không thể tin được mà nhìn Quân Phi Yến, đôi mắt phượng dài và hẹp của hắn nheo chặt lại, đôi mắt giống như ngọn lửa đang cháy, tràn đầy mờ mịt.
Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng trên đời này lại có những điều kỳ lạ như vậy.
"Ta không phải Quân Phi Yến, ta là Tần Lam, không... Tần Lam đã chết rồi, ta là Quân Phi Yến... Nước hóa thi quá đau, toàn thân ta đau lắm, mưa to quá, trời lạnh quá... Đồng Đồng, muội cũng đau lắm đúng không?...".