Ba năm, nàng ta đợi ba năm, tìm ba năm, mong suốt ba năm, cuối cùng cũng có thể gặp được Lam Lam.
Lam Lam, hiện tại ngươi đã thảy đổi như thế nào rồi?
Ngươi có khỏe không?
Không biết vì sao, trong lòng nàng ta vừa nặng trĩu lại đau, nàng ta nghĩ, Lam Lam nhất định không được tốt cho lắm, nếu không sao nàng mãi vẫn không chịu xuất hiện chứ, Quân gia đại tiểu thư hẹn nàng ta, lại cũng chỉ dám hẹn vào lúc đêm khuya.
Trước kia người là mặt trời trên bầu trời, bây giờ lại chỉ có thể xuất hiện trong đêm khuya sao?
Nghĩ đến đây, nước mắt nàng ta lại rơi xuống lần nữa, trong lòng lại vô cùng kích động, Lam Lam, ta rất nhớ ngươi, rất nhớ rất nhớ.
“Được.”
Hạ Nhược Đồng đỏ mắt trả lời.
“Đừng khóc, đi về đi, đừng để người khác nhìn thấy hai chúng ta ở bên nhau.”
Tần Lam dặn dò.
“Được, vậy Quân cô nương, đúng giờ Tuất, chúng ta lại gặp nhau ở Tam Nguyệt Đình.”
“Được.”
Tần Lam gật đầu, nhìn thấy Hạ Nhược Đồng xoay người lại lau nước mắt, ưỡn thẳng lưng, đi ba bước lại quay đầu một lần, hai mắt vẫn còn đỏ, chỉ là nghe nàng ta nói: “Quân Phi Yến, cảm ơn ngươi, ta nghĩ chúng ta đã là bạn đúng không?”
Tần Lam nhìn nàng cười, gật đầu: “Ừ, làn bạn.”
Hạ Nhược Đồng cong môi, khi nàng ta cười lên, khóe miệng còn có má lúm đồng tiền nho nhỏ, trông cực kỳ đáng yêu.
Lần này Hạ Nhược Đồng không quay đầu lại nữa, bước về phía trước, Quân Phi Yến nói rất đúng, nàng ta không thể để người khác biết nàng ta tiếp xúc với Quân Phi Yến, nàng ta phải giả vờ như không biết gì hết mới được.
“Nhược Đồng, Lam Lam rất nhớ ngươi.”
Tần Lam nhìn bóng dáng của nàng ta, nhẹ nhàng nói.
Giờ Tuất đêm nay, các nàng sẽ gặp nhau, nàng sẽ nói cho nàng ta tất cả mọi chuyện, nói cho nàng ta biết Quân Phi Yến chính Tần Lam.
...
Hạ Nhược Đồng rời đi, Quân Linh Nhi mới dẫn theo Lục Trúc tiến lên, khó hiểu thắc mắc hỏi: “Đường tỷ, Hạ Nhược Đồng bị cái gì thế, sao muội thấy khi nàng ta rời đi, hai mắt nàng ta đỏ bừng, tỷ mắng nàng ta khóc sao? Cũng đúng, Hạ đại tiểu thư kia cũng là thiếu mắng, rảnh rỗi không có chuyện lại đi ra mặt thay cho người khác, rảnh hơi.”
“Linh Nhi, ta không mắng nàng ấy, muội đừng nói Hạ đại tiểu thư như thế, nàng ấy rất tốt.”
Tần Lam nhẹ nhàng nói.
Giọng điệu dịu dàng lại tin tưởng kia làm Quân Linh Nhi giật mình, không hiểu sao lại có chút ghen tị.
Hạ Nhược Đồng này đã làm cái gì? Hạ bùa chú cho đường tỷ sao? Sao mới trong chốc lát mà đã cướp được trái tim của đường tỷ rồi?
Thấy nơi này càng lúc càng nhiều người, đều theo bản năng nhìn về phía bên này, Tần Lam gọi Quân Linh Nhi và Lục Trúc nói: “Đi thôi, tỷ mời muội đến Tụy Anh Lâu ăn cơm, sau đó hai người lại đi lựa quà tặng cùng với tỷ.”
“Hả?”
Quân Linh Nhi chớp mắt, nàng ta rõ ràng có thể nhận ra được, tâm trạng đường tỷ rất tốt, chút buồn bực khi bước ra khỏi phủ công chúa đã biến mất, đây là công lao của Hạ Nhược Đồng sao?
“Tỷ tỷ, tỷ định mua quà tặng cho ai?”
“Một người bạn thân nhất.”