Dịch: Athox Cảnh Ngọc vương phủ. Diệp Đỉnh Chi luôn nằm trên giường hôn mê bất tỉnh đột nhiên mở mắt, Vương Nhất Hành ngồi bên cạnh đọc sách thấy vậy cả kinh, tiến tới nói: “Ngươi tỉnh rồi.” Diệp Đỉnh Chi day day cái đầu vẫn đau ê ẩm, nhíu mày nói: “Chúng ta đang... ở đâu đây?” “Chuyện này nói ra thì dài dòng lắm.” Vương Nhất Hành cười khổ một tiếng. Diệp Đỉnh Chi cố gắng nhớ lại: “Ta nhớ... chúng ta được một tiên tử cứu?” “Tiên tử gì chứ.” Vương Nhất Hành cười mắng: “Cô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.