“Trời mưa rồi.” Tô Mộ Vũ ngẩng đầu lên, mở cây dù giấy trong tay. Lý Hàn Y nhìn hắn một cái: “Có phải ngươi đi đến đâu cũng thích có mưa không? Thế nên lúc nào cũng cầm theo dù?” Tô Mộ Vũ nhẹ nhàng xoay cán dù, giọng nói mang vẻ tự chế giễu: “Có lẽ vậy.” “Ta phát hiện ngươi có một thói quen.” Lý Hàn Y lạnh nhạt nói. “Hả?” Tô Mộ Vũ quay đầu lại nhìn Lý Hàn Y, trên mặt hắn cũng đeo một cái mặt nạ ác quỷ, cứ như cùng một nghệ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.