Thiên Khải Thành. Trên con phố vô danh. Kiếm của Lạc Thanh Dương đã gãy thành hai nữa, rơi dưới đất. Hắn ngã quỵ, ngửa đầu lên nhìn sư phụ mình, im lặng không nói một lời. Quần áo ông lão kia đã rách tan, nhưng tay vẫn cầm kiếm, ánh mắt vẫn sắc bén như ưng. Hắn nhìn Lạc Thanh Dương đang quỳ rạp, trầm giọng nói: “Kết thúc rồi.” Lạc Thanh Dương giãy dụa, định nắm lấy thanh kiếm gãy, nhưng vừa cầm lên thì thân thể đã thoát lực ngã sấp về phía trước. Ông lão giơ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.