Cô Tô thành, quán trọ Lung Nguyệt. Nguyệt Khanh đặt nón che xuống, rót cho mình một chén trà, nói đầy ẩn ý: “Hồn Quan Phi Ly, Vô Tướng sứ có vẻ rất nóng vội.” Phi Ly bước từ trong góc tối ra, mỉm cười lắc đầu: “Vô Tướng sứ tuyệt đối không nóng vội, ngài ấy chỉ sợ nhị tiểu thư gấp gáp quá thôi.” “Sao nào? Trong lòng các ngươi ta là người thiếu bình tĩnh như vậy à?” Nguyệt Khanh uống một ngụm trà, giọng nói thoáng chút bất mãn. Phi Ly vội vàng lắc đầu: “Đương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.