Xe ngựa của Nguyệt Khanh nhanh chóng đi về bắc, chẳng mấy chốc đã rời địa phận Cô Tô. Nhưng vừa rời Cô Tô, cô đã nhận được một con bồ câu đưa thư của môn nhân Thiên Ngoại Thiên. Cô đọc qua lá thư, nhíu mày. “Tỷ tỷ, không ngờ ngươi lại xuất hiện vào lúc này. Bây giờ lại định đoạt lại quyền lực à? Có phải hơi muộn rồi không?” “Ngươi quá coi thường Nguyệt Dao công chúa, thứ cô ấy muốn, không phải chỉ có quyền lực.” Một giọng nói uể oải đột nhiên vang lên,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.