Diệp An Thế gãi đầu một cái: “Luyện võ là cái gì?” Dù sao cậu cũng chỉ là đứa bé ba tuổi, không biết gì về luyện võ. Diệp Đỉnh Chi mỉm cười: “Đợi lúc nào gặp mẹ con, để mẹ dạy con.” Nguyệt Khanh nhìn về phía trước: “Sắp đến nơi rồi, lát nữa Phi Ly, ngươi đi xe ngựa đưa đứa nhỏ này về Thiên Ngoại Thiên trước đã, ta dẫn Diệp Đỉnh Chi tới Lang Nguyệt Phúc Địa tìm phụ thân.” Diệp Đỉnh Chi nghi ngờ; “Sao không cùng tới Lang Nguyệt Phúc Địa?” Nguyệt Khanh thở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.