Dịch: Athox “Kiếm của ngươi không tệ.” Một tiếng cười khẽ vang lên, Bách Lý Đông Quân lập tức đặt tay lên eo, nhưng đã chậm, Yến Phi Phi đã nắm lấy chuôi kiếm. Nhưng vừa nắm được một cái, Yến Phi Phi đột nhiên rút tay về, hắn kinh hãi trước khí thế lạnh lẽo hung ác mà thân kiếm tỏa ra, lùi lại phía sau vài bước. “Trên đời này, không phải thứ gì cũng có thể trộm.” Lôi Mộng Sát mỉm cười: “Hơn nữa ta còn chưa nói bắt đầu, xin đừng vọng động.” Nửa câu sau...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.