Dưới núi Mộ Vân, Diệp Khiếu Ưng cầm song đao đang đứng chờ ở đó. Miệng hắn ngậm một cọng rơm, vẻ mặt trêu tức nhìn những người trước mặt. Tất cả những người này đều mặc áo trắng, đeo đao, nhìn Diệp Khiếu Ưng ngăn dưới chân núi, sắc mặt phẫn nộ. “Che trở cho hậu nhân của phản tặc, Diệp Khiếu Ưng, ngươi có mục đích gì?” Diệp Khiếu Ưng mỉm cười: “Khi hậu nhân của phản tặc xông vào Thiên Khải Thành, các ngươi không xuất hiện. Bây giờ giờ lại chui ra, đúng là thú vị.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.