Sau khi Bách Lý Đông Quân bước ra khỏi cửa, Tư Không Trường Phong không nhịn được hỏi: “Tiên sinh, vì sao Đông Quân lại muốn về một mình.” Con mắt Trần Nho nhìn lướt qua một góc: “Xem ra chính hắn cũng phát giác.” Trong góc, một bộ áo trắng bay lên, Tư Không Trường Phong ngẩng đầu nhìn lên, kinh ngạc nói: “Sư phụ.” Người đang đứng đó chính là Lý Trường Sinh. Lý Trường Sinh đi tới bên chiếc bàn đá, đầu tiên nhìn thức ăn trên bàn, lộ rõ vẻ khinh thường, sau đó lại nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.