“Nhân gian quá buồn chán, trên trời quá trống vắng, chỉ có tiên nhân đi trong cõi phàm như ta là tiêu dao nhất trên đời.” Nam Cung Xuân Thủy nói rất chậm rãi, thanh nhã, đúng theo bộ dạng một người đọc sách nho nhã. Thế nhưng đập vào trong lòng các cao thủ ở đây, lại như sấm dội, mỗi chữ đều rung động trong lòng. Vì hắn thật sự nhấc tay lên, trên trời lóe lên ánh sét, Nam Cung Xuân Thủy nhắm mắt lại, đột nhiên nhập thần du, đi vạn dặm. Trong biển cả mênh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.