Trăng sáng sao thưa. Lạc Hà đã nằm trong nhà ngủ, hắn để một gian phòng riêng cho Bách Lý Đông Quân và Tư Không Trường Phong. Có điều, tuy Bách Lý Đông Quân thấy thân thể mệt mỏi nhưng chỉ nằm đó, mãi vẫn không thể chìm vào giấc ngủ, mãi tới khi nghe tiếng hít thở của Tư Không Trường Phong bên cạnh chậm rãi trở nên nhẹ nhàng, hắn mới đứng dậy, đi ra ngoài sân một mình. Ánh trăng chiếu lên người hắn, cảm giác hơi lạnh. Bách Lý Đông Quân thở dài một tiếng, cầm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.