Tay trái Diệp Đỉnh Chi bế Diệp An Thế, tay phải cầm Huyền Phong kiếm, lao như điên về phương bắc, trên đường đi, kiếm phí bộc phát ra phá tan cây cỏ xung quanh. Mãi tới khi một bộ áo tím ngăn trước mặt hắn. “Đã lâu không gặp.” Nguyệt Khanh hạ giọng nói. Ánh mắt Diệp Đỉnh Chi như có ngọn lửa cháy bừng bừng, hắn trầm giọng hét: “Cút đi.” “Ai u.” Một tiếng cười khẽ vang lên, Phi Ly khoanh tay nhìn Diệp Đỉnh Chi: “Diệp Đỉnh Chi, từ khi chia tay tới giờ không có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.