Thiên Khải Thành, Phong Tuyết lâu. Dịch Văn Quân ngồi trong quán trọ, thần sắc mệt mỏi lo âu. Chạy từ Cô Tô thành tới đây, đi cả ngày cả đêm, thậm chí dọc đường không lúc nào ngủ say hay ăn một bữa chỉn chu; nhưng mọi chuyện đã sắp kết thúc. Người tên Phi Trản kia nói Lạc Thanh Dương sẽ nhanh chóng tới đây, mang theo đứa con đang bệnh nặng của cô. Mối liên hết huyết mạch rất kỳ lạ, Dịch Văn Quân vốn không yêu thương gì Tiêu Nhược Cẩn, thế nhưng đứa con mà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.