Diệp Đỉnh Chi cau mày, cúi đầu nhìn dưới chân Phi Ly. Trong vòng ba trượng dưới chân hắn, cỏ cây lập tức khô héo, thậm chí có vết bỏng. Còn Hồn Quan Phi Ly luôn nở mỉm cười, khiến người ta có cảm giác ngả ngớn, lúc này ánh mắt lại như tỏa ra một ngọn lửa màu tím, ngay cả giọng nói cũng trở nên trầm trầm, có vẻ cao quý kiêu ngạo: “Diệp Đỉnh Chi, đã thấy chưa? Đây chính là Hư Niệm công.” Diệp Đỉnh Chi lùi lại một bước, giờ phút này hắn mới chính...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.