Thái An Đế cảm thấy mình đã nói rất rõ ràng, nhưng Trương Thành Trọng vẫn cúi đầu quỳ dưới đó không chịu đi. Thái An Đế thở dài: “Dù sao ngươi cũng là trọng thần hai triều, rường cột nước nhà, sao chỉ biết chơi xấu như vậy?” Trương Thành Trọng thở dài: “Bệ hạ đã giúp thần giải quyết một nan đề, như vậy... còn nan đề khác thì sao?” Thái An Đế cầm bút lông, viết một chữ: “Bỏ.” Trương Thành Trọng hai tay run rẩy, luôn miệng nói: “Không đến mức đó chứ, bệ hạ!” “Ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.