“Thật không ngờ chỉ hai năm ngắn ngủi mà đã tới Thiên Khải ba lần.” Bách Lý Đông Quân nhận cây quạt xếp từ tay Nam Cung Xuân Thủy, ngồi trên ngựa khoan thai vung vẩy, giọng nói cũng đầy vẻ ‘xuân phong đắc ý’. “Ta từng có một người bạn, cũng từng tới Thiên Khải ba lần. Một người một kiếm xông vào thành, ba ngàn thiết kỵ cũng không cản nổi.” “Hắn xông vào thành làm gì, cũng cướp dâu à?” “Lần đầu là uống rượu say, đánh cược với ta. Lần thứ hai là người bạn của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.