“Vì sao trên thế gian này có một số người chẳng khác nào thần tiên, không nhắc tới hắn thì thiên nam địa bắc cũng không tìm thấy, nhắc tới hắn thì hắn lập tức xuất hiện trước mặt ngươi?” Bách Lý Đông Quân nhìn Tư Không Trường Phong. Tư Không Trường Phong lắc đầu, tỏ ý không tán thành: “Ta cảm thấy không phải có một số người, chỉ có một người thôi.” Hai người cùng quay đầu nhìn ra ngoài xe ngựa, cúi đầu nói: ”Sư phụ.” Một nam tử áo trắng tuấn lãng đáp lời, vén rèm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.