“Hỏng rồi.” Tạ Tuyên đột nhiên ngẩng đầu lên, kêu lên một tiếng. “Sao vậy?” Bách Lý Đông Quân hỏi. “Ta mới hướng dẫn Tư Không Trường Phong đi đâu chứ không nói với hắn đến đó rồi cần làm gì!” Tạ Tuyên gãi đầu một cái. Bách Lý Đông Quân nghiêng đầu: “Thì?” “Trận nhãn là nghĩa địa dài trăm dặm, nhưng không cần phải đào từng mộ phần một.” Tạ Tuyên lau mồ hôi trên trán. Bách Lý Đông Quân cười khổ: “Ngươi nói nghĩa địa trăm dặm (trăm dặm = bách lý), ta còn tưởng là thân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.