Dịch: Athox “Ta đã đợi rất lâu rồi, vẫn đợi một người nói sẽ dẫn ta đi.” “Đợi mấy năm rồi vẫn không thấy.” “Ta đã sắp từ bỏ, may mà bây giờ chờ được.” Cảnh Ngọc vương phi ngẩng đầu, giơ tay lau giọt lệ nơi khóe mắt, khẽ thở dài: “Nhưng, ngươi có kích động quá không.” Khóe miệng của Diệp Đỉnh Chi hơi nhếch lên, giờ phút này hắn lại hóa thành thiếu niên đầy khí phách cưỡi ngựa vào Thiên Khải Thành ngày đó, hắn cười nói: “Nhưng chẳng phải bây giờ ta đang tuổi kích...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.