“Hôm nay là ngày gì mà bằng hữu cứ nối tiếp nhau tới thế này?” Bách Lý Đông Quân đặt chén rượu lên bàn, say khướt gục xuống. Rèm che bị vén lên, nam tử trẻ tuổi cõng rương sách từ bên ngoài đi vào: “Có bằng hữu từ xa tới, vui tới quên trời đất, sao ngài lại say sưa?” Tư Không Trường Phong cười nói: “Hắn ngủ thật rồi, không thể trả lời câu hỏi của ngươi được.” “Lần đầu tiên ta gặp hắn, hắn đang uống rượu, không ngờ nhiều năm sau gặp lại, vẫn thấy hắn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.