“Làm gì có trẻ con...” Lạc Hà nở nụ cười hài hước, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, con mắt lập tức trợn tròn: “Rõ ràng là rồng mà...” “Rồng?” Bách Lý Đông Quân mỉm cười đứng dậy: “Sao ta lại thấy là tiên nhân.” Vô số tiên tử áo trắng từ trên mây bay xuống, tấm áo như tuyết trắng, kiếm rơi như mưa, các tiên nữ mỉm cười với Bách Lý Đông Quân, nhanh chóng nhảy múa. Khuynh thành tuyệt thế. Còn trong vô số tiên tử đó, chỉ có một vị là bắt mắt nhất, cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.