Mục lục
Thần Hoàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Hàm Yên đón lấy, có cảm giác sợ hãi.

Bên trong hộp ngọc rõ ràng là thuốc trị thương tốt nhất của nhà lọ Lục “ Ngọc cốt hoàn linh tủy”

Có thể trị liệu cho viết thương, càng có thể dùng để luyện thể chất, mà trong hộp ngọc này chỉ có hơn 10 giọt

- Một ngày một giọt, đợi hắn tỉnh lại thì nói với hắn tôi đợi hắn bên trong Uyên Môn

Tuyệt Diễm nói xong rồi cười lớn đi về đám mây mù, Lục Hàm Yên lại nghi ngờ xem lại xung quanh thân người thanh niên

Nghĩ ngợi một lúc,rốt cuộc là hắn có thân phận như thế nào trong nhà họ Lục.

Trong lúc mơ màng chỉ cảm nhận có một nguồn khí lạnh đang quân thấu tứ chi bách hải.

Cơ thể mệt mỏi dần dần hồi phục, chân nguyên lại tái sinh trong gân mạch, cơ bắp cuộn lên bừng bừng.

Ý thức của Tông Thủ cũng dần dần tỉnh lại, không ngừng nghĩ muốn rời khỏi nơi đây.

- Không phải mình đã chết rồi sao? Sao mình vẫn còn cảm nhận được cơ thể mình?

Mấy đoạn xương kia rõ ràng đã nứt thành từng đoạn nhỏ rồi mà lúc này cũng đã hồi phục về trạng thái ban đầu rồi, có cảm giác hình như còn mạnh hơn trước.

Cơn đau lại cứ kéo dài theo từng đợt, kim châm đâm thẳng vào huyết mạch giúp hắn điều chỉnh khí mạch, thanh trừ máu bầm.

Lại có cảm giác hai cánh tay băng giá đang dựa vào một loại thủ pháp đặc biệt không ngừng xoa bóp cơ thể.

Sức lực được khống chế rất tốt, đúng là đang âm thầm điều khiển khí huyết trong cơ thể hắn lưu chảy, thu dọn huyết mạch

Cánh tay đó tuy lanh, nhưng cảm giác được rất ấm, rất quyến luyến.

Khí tức này cũng rất quen thuộc, thậm chí còn muốn cuộn tròn trong vòng tay này,

- Mẫu thân.

Miệng không ngừng lẩm bẩm, Tông Thủ cũng ngần người ra một lúc.

Cánh tay kia rõ ràng cũng rất thuần khiết, tiếp đó lại nghe tiếng cười nhẹ” xuy xuy”, tiếp đó cánh tay đặc biệt kia lại tiếp tục giúp hắn hồi phục lại vết thương.

Tông Thủ chỉ cẩm nhận được mặt mình đang nóng dần lên muốn sốt, lại cố gắng khống chế mạch máu không cho máu dồn lên mặt.

Lúc này thật không có mặt mũi nào để gặp mọi người.

Muốn đào một cái lỗ rồi chui xuống đấy.

Lúc này cũng chỉ có thể giả vờ là mình vẫn đang ngủ say, câu nói lúc nãy chỉ là lời nói trong lúc mơ thôi.

Đúng là đang ngủ mơ!Chắc chắn là mình quá thương nhớ mẫu thân đang phải chịu nhục hình trong địa ngục rồi.

Ý nghĩ tản ra dần, phát hiện mình đang ở bên ngoài đám sương đen, bên cạnh cây yêu thụ.

Gối đầu lên đùi cô gái kia, mà những cái “kim” lại chính là những sợi tóc của cô gái.

Tuy là bị nhánh cây trói chặt, cô gái ấy lại dùng hai tay hết sức gỡ nó ra, giúp hăn chữa trị vết thương.

Một lúc sau khi sức tàn lực kiệt rồi mới nói nỏ:

- Tiểu ca, huynh tỉnh rồi ak? Thói quen giả vờ ngủ như thế không tốt tí nào, chiêu độ ách dẫn mạch quyết của nhà họ Lục ta thiếp vẫn chưa học song, muốn hồi phục hoàn toàn vẫn phụ thuộc vào huynh, huynh phải tự mình điều tiết mới được.

Tông Thủ giả vờ không được nữa đành phải mở mắt ra, đứng thẳng người lên, đôi mắt vẫn còn đau nên không nhìn thấy gì.

Nên lần này cũng là lần đầu tiên hăn phóng Huyền Tâm Kính ra.

Quan sát xung quanh, quả nhiên người khiến hắn có cảm giác thân quen lại là cô gái kia.

Hắn cảm thấy xấu hổ còn hơn cả tường thành kia bị đập nát, ánh mắt hiện lên sự mê hoặc và nghi ngờ nên hỏi trực tiếp luôn.

- Tiền bối, không biết tôi đã hôn mê được bao nhiêu ngày rồi? Nhưng sao tiền bối lại cứu được tính mệnh ta.

Tuyệt Diễm đang nghi ngờ, lúc đó sao lại không lấy đi tính mạng hắn.

Nhưng mà nghĩ kĩ lại lúc đó vị Thánh Tôn này cũng không có ý muốn sát hại

Cho nên mục đích của những câu hỏi này là muốn đánh lạc hướng để bớt khó xử.

- Mới có 7 tiếng đồng hồ. hơn nữa tình hình của ngươi lúc đó cho dù ta không ra tay ngươi cũng có thể tự phục hồi được, cứu mạng của tiểu ca mới nghiêm trọng/

Nói đến đây, cô gái kia cũng lắc đầu nói:

- Không phải đã nói không được gọi là tiền bối rồi sao, gọi tôi là Lục Hàm Yên được rồi.

Lục cái gì?

Tông Thủ nghe không rõ, trong lòng thấy thẹn thùng, đúng là không biết mình là cái gì, liên tiếp hai lần cũng không nghe rõ tên cô ấy.

Nên dựa vào tình hình cơ thể mà thu hút.

Chỉ có 7 tiếng đồng hồ.

Vết thương sao lại hồi phục nhanh như thế được?

Cho dù trước khi hôn mê, mơ mơ màng màng nhưng viết thương trên cơ thể cũng có chút ấn tượng.

Lúc đó vô cùng thê thảm, cho dù cho hắn dùng thuốc, tốt nhất là thương đan

Chỉ sợ không có 3 5 10 ngày cũng khó mà hồi phục được.

Do đó, trong lúc này bên trong cơ thể đã được điều trị tốt rồi, chỉ có một số chỗ nhỏ và môt số chỗ không thích hợp

Thần khí đầy đủ. Thậm trí còn tốt hơn trước khi bị thương

Thậm trí mất đốt sương kia gãy nát cũng đã khỏi hoàn toàn, không những không có tiềm ẩn, cường độ cũng như thế còn mạnh hơn trước

Thần hồn vẫn còn nguyên vẹn, nhìn không ra nó cách đây không lâu mới trải qua một trận đại chiến.

Tông Thủ không ngừng nhíu mày, nguyên nhân này là như thế nào?

Chính mình cũng không phải Chí Cảnh, là sao có thể hồi phục nhanh tróng như vậy chứ?

Ánh mắt nghi ngờ, ý thức được phải nhìn cô gái dưới gốc cây kia.

Đây là điều duy nhất có thể nghĩ đến nguyên nhân khiến vết thương của hắn hồi phục nhanh tróng

Lục Hàm Yên như biết được ý của hắn, nhíu mày nói:

- Không phải thần thiếp, Vết thương của tiểu ca có thể hồi phục hoàn toàn được là được sự trợ giúp của linh dược từ một người khác

Còn về người đấy là ai, và đó là linh dược gì, Lục Hàm Yên tôi cũng không dám nói nhiều, chỉ nói:

- Vị trí của tiểu ca trong nhà họ Lục, có lẽ rất được coi trọng, và là một trong những thái tử của nhà họ Lục.

Tông Thủ cười, coi trong? Nếu như đúng là được coi trọng vậy thì tốt quá rồi.

Thân phận của hắn lúc này đúng là thái tử nhà họ Lục.

Nhưng lại có mối hận thấu xương với nhà họ Lục, tức giận bừng bừng, nếu như mẹ hắn trong địa ngục có gì bất trắc

Vậy dù cho tôi có dùng cả cuộc đời này, dùng hết sức lực chiếm đoạt vô số nhân quả cũng phải dùng máy rửa khoảng không đốt nhà họ Lục.

Nếu như có ý, nhìn vào trong đám mây đen kia.

Không lẽ người điều trị vết thương cho mình là hắn? Tuyệt diễm Thánh Tôn?

Lục Hàm Yên thấy thế, lúc này lại nghĩ ra một chuyện khác, thần sắc cổ quái:

- Đúng, Trước khi anh hôn mê Tuyệt Diễm Thánh tôn có điều muốn nói, nói là người đợi ăn trong Uyên môn, nhưng mà thời gian chỉ có 10 ngày.

Tông Thủ nhíu mày, cười nhạt: Nhắm mắt điều tiết bắt đầu trị liệu cho vết thương.

Trước đó đã hồi phục gần như hoàn toàn, Lúc này vòng tuần hoàn nội tức chỉ cần một tiếng hơn là đã trở lại như cũ.

Đến cả cơ thể Nguyên lực cũng không có từng lỗ hiện ra.

Tông Thủ thức tỉnh, tiếp đó là phẩy tay áo một cái, khiến 79 viên tinh thần rơi ra, 37 khẩu Long Nha kiếm cũng hiện ra xung quanh người.

Tay lại xuất ra thêm một viên Tinh thần Long Đan và một viên Long Nha.

Những ngày vừa qua, hắn cũng không có thời gian luyên tinh thần đạo và Long Nha kiếm

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK