Mục lục
Thần Hoàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nơi Thi khí hội tụ, linh năng cực thịnh chỗ, lại có một thanh pháp binh tàn kiếm mang theo tiên võ kiếm ý ở bên, có đến chín thành khả năng là hàm thi kiếm cực thảo.

Loại linh thảo này, xác thực có thể trợ tinh thú và tu sĩ Nhân tộc tăng lên giai vị. Bất quá mấu chốt chính là cần phải chìa lìa toàn bộ thi khí độc tố bên trong. Không phải đan sư đỉnh tiêm tinh thông dược tính thì không thể.

Hơn nữa một khi dựa vào vật ấy tiến giai, nhất định có chút tai hoạ ngầm còn sót lại, ảnh hưởng lần sau tiến giai.

Tông Thủ hắn tự nhiên không để vào mắt, nhưng đối với Tĩnh Đào đã đến điểm cuối nhân sinh mà nói lại là hi vọng lớn lao.

Chỉ là muốn lấy những thảo dược này lại có chút phiền phức. Tất cả linh thảo hình kiếm năm tương đối cao đều ở bên cạnh di thể tiên võ kia, Mà nhìn thanh pháp binh kia, mặc dù đang ở biên giới nghiền nát, nhưng đã có thể đánh chết nhiều thất giai tinh thú như vậy cũng thấy được uy năng của nó thế nào.

Mắt thấy Tĩnh Đào kia dùng ánh mắt cầu xin trông lại. Tông Thủ cười cười, bắt đầu bố trí trận hình.

Một canh giờ sau, suốt hơn một ngàn chiếc cự hạm, đều dùng hình quạt xếp đặt ở bên ngoài cửa vào hạp cốc kia.

Cơ hồ tất cả cung nỏ, đều xếp đặt hơi nghiêng. Đặc biệt là 800 Nguyên Diệt Nỏ và tất cả tam tí linh nỏ, đối diện miệng hang triệt để khóa chết nơi xuất nhập!

Lại tiện tay ném Kinh Vân Huyễn Lệnh đi, ném cho Linh Pháp Không. Tên kia thần sắc khẽ giật mình, mang chút ngạc nhiên. Hắn vốn cho rằng vật ấy, Tông Thủ sẽ giao cho Tông Lăng chủ trì.

Đây có phải là có ý vị Yêu Vương tân nhiệm kế vị không đến mấy tháng, liền khiến cho Càn Thiên Sơn, tái hiện xu thế thịnh vượng này đã lần nữa khôi phục tín nhiệm với Mục Lang nhất tộc không?

Trên mặt một tia ửng hồng ẩn hiện, Linh Pháp Không không nói một lời, bắt đầu tổ chức Linh Sư, trong cốc bày trận.

Càn Thiên Huyền Sơn, Linh S đều có không ít. Cộng thêm đệ tử nội môn của Lăng Vân Tông, khó khăn lắm kiếm đủ số lượng 300.

Lúc trận thành, lập tức mảng lớn mây mù tràn ngập bốn phía, biến ảo bất định, bao phủ hơn mười dặm, cũng khiến tia ý niệm võ đạo bao phủ nơi này lộ vẻ hỗn loạn.

Tông Thủ thấy liền âm thầm kinh ngạc, Linh Pháp Không quả nhiên là Linh phu có tư chất và thiên phú trận đạo tốt nhất Càn Thiên Sơn. Bày trận nghiêm cẩn tự động, mặc dù là hắn, cũng không tìm được chút sai lầm nào.

Một bên thầm nghĩ đội tàu của ba thành Đào Vân kia cũng không biết đã tới chưa? Một bên hướng phía bên gật đầu nói:

- Tông Thủ dĩ nhiên đã chuẩn bị thỏa đáng, chân nhân nếu có nắm chắc, liền có thể động thủ, chậm thì sinh biến.

Tĩnh Đào cũng không chậm trễ, trong nháy mắt liền liên tục đánh ra hơn mười đạo linh phù, hóa thành từng đạo linh quang, phóng tới thanh tàn kiếm kia.

Tông Thủ nhìn thoáng qua, chỉ thấy hơn mười đạo linh phù kia thình lình tất cả đều có thể đả thương thần hồn, vừa có thể nhằm vào khí linh.

Mà tiếp theo trong nháy mắt Thiên Địa nơi này liền bỗng nhiên rung rung.

Cơ hồ cùng một thời gian, bên ngoài thú mộ, vô số tinh thú, vô số âm hồn, bỗng nhiên như phát điên, nhao nhao bạo lên. Thần sắc táo bạo, điên cuồng trùng kích về phía cửa vào hạp cốc

Ngàn vạn, liếc nhìn lại, như nước thủy triều vỗ bờ, cơ hồ vô cùng vô tận, tựu như nhấc lên sóng biển vậy.

Cũng đúng vào lúc này, trên bầu trời lại là mấy ngàn chiếc chiến hạm khổng lồ, hạo hạo đãng đãng bao trùm nơi này.

Việt Quan Vân đứng trên boong tàu thất nha vân hạm, mắt mang theo vẻ kinh hãi nhìn về phía thú triều lộn xộn bên dưới..

May mắn thú triều này là ở mặt đất, cũng không có ý tấn công đội tàu bọn họ. Bất quá cái này từ xa xa nhìn xem vẫn chỉ có cảm giác sợ hãi.

- Đội tàu của Càn Thiên Sơn kia đến đây làm gì? Chẳng lẽ là tới tìm chết? Thú triều bực này, ngay cả chúng ta liên thủ cũng không dám đơn giản trêu chọc.

Mở miệng chính là một vị trung niên áo bào hồng, ăn mặc phục sức quan viên nhị phẩm, đúng là một trong các thần tử của Việt Quan Vân.

Tuy là mang theo ý đùa, nhưng mà nơi đây lại không người nào có thể cười ra tiếng!

Mà theo đội tàu khổng lồ này tiếp tục đi về phía trước. Trước mặt mọi người, trên mặt đất kia lại xuất hiện vô số thú cốt sâm bạch. Mà hô hấp của mọi người trên thuyền cũng có chút tắc nghẽn.

- Đây là thú mộ! Người của Càn Thiên Sơn rõ ràng phát hiện một cái thú mộ

Theo tiếng kinh hô cũng không biết là phát ra từ người nào này, khí tức trên toàn bộ bong thuyền cũng trở nên ngưng trong.

Việt Quan Vân sắc mặt biến huyễn, hít một hơi thật sâu, thần sắc lộ ra là tái nhợt dị thường:

- Thật là thú mộ không thể nghi ngờ! Theo ta tính quy mô nơi này không dưới phạm vi bốn vạn trượng. Dùng niên đại tính toán, lần này tiền lời của Càn Thiên Sơn tuyệt không thua ngàn vạn tứ giai thú tinh! Không biết nhị vị nghĩ như thế nào?

- Bốn vạn trượng, đâu chỉ như thế?

Ánh mắt Phong Nộ cũng vô cùng âm trầm, trong mắt ẩn tụ Phong Bạo:

- Ta xem năm vạn trượng không ngớt! Kẻ này thủ đoạn âm độc, nhưng thú thi tứ giai trở xuống hơn phân nửa hủy hoại, giá trị hoàn toàn biến mất. Hắc, Tông Thủ này, ta không biết nên nói hắn là thủ đoạn cao minh, hay là nên nói hắn vận khí quá tốt nữa. Chỗ tốt thế này, tam phương chúng ta huy động nhân lực mà đến, ngược lại tay không mà về. Chỉ đuổi theo đã trọn vẹn bỏ ra bảy ngày! Càn Thiên Sơn vốn nên không thu hoạch được gì lại thu hoạch ngàn vạn thú tinh. Lần này ta và ngươi ba người trở về, chắc chắn sẽ làm trò cười cho mọi người mất thôi!

- Cộng thêm những thú thi nguyên vẹn kia, tiền lời đoán chừng cũng trên 2000 vạn tứ giai thú tinh! Còn có trong hạp cốc kia, tuy là không biết đến cùng tình hình thế nào, lại vì sao hấp đông đảo tinh thú trùng kích nhưng theo ta suy đoán, tiền lời trong đó cũng là trên ngàn vạn.

Hùng Bá ngữ khí du du, nhìn như bình thản nhưng hai tay nắm chặt lại bộc lộ ra suy nghĩ trong lòng hắn, đúng là rất phức tạp.

- 2000 vạn, chỉ cần xuất ra một phần mười thôi đã có thể khiến Càn Thiên Sơn, lại tăng cường quân bị mấy trăm vạn! Mời chào vô số Tiên Thiên, thế gian những cường giả Huyền Vũ thành danh kia chỉ sợ chín thành chín, đều cũng bị mời chào dưới trướng Càn Thiên Sơn. Không tới ba năm, a Đông Lâm Vân Giới, ta và các ngươi chỉ sợ sẽ không còn chỗ đứng nữa!

Mọi người chung quanh lập tức lại yên lặng một hồi. Việt Quan Vân kia nghiêm mặt, quét nhìn mọi nơi. Chỉ thấy người chung quanh hơn phân nửa đều có ý tâm thần bất định.

Đặc biệt là những thành chủ sứ thần vốn nên là một phần của Càn Thiên Sơn thành kia đều nhao nhao ẩn hiện vẻ hối hận.

Nhất Tây giới thành chủ mấy hiom trước vừa triệt để ân đoạn nghĩa tuyệt với Càn Thiên Sơn càng mặt trắng như giấy.

Việt Quan Vân lập tức hiện một tia lệ khí, biết được người này hơn phân nửa là đang hối hận. Nếu như không bị ma quỷ ám ảnh phản bội Tông Thủ, nghe theo lệnh hắn, đi theo đội tàu của Càn Thiên Sơn thì tiền lời của Tây giới thành chỉ sợ không thua gấp 10 lần những năm qua. Đủ khiến thực lực thành hắn tăng lên cả một bậc rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK