Mục lục
Thần Hoàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tố Sơ Tuyết có chút lưu luyến thu hồi ánh mắt rồi cười hì hì nói:

- Người sư tỷ này của thiếu chủ rất tốt a. Nếu không Thiếu chủ thu nàng làm thiếu phu nhân.

Tông Thủ nhất thời dở khóc dở cười, hắn gõ đầu của Sơ Tuyết khiển trách. Không nói đến Củng Hân Nhiên quan hệ cực kỳ mập mờ cùng Cao Dật mà trong lòng hắn cũng chẳng nghĩ tới nàng, bởi hắn đã có người thầm thương trộm nhớ,.

Trong đầu vô ý thức hiện lên một thân ảnh thanh lệ thoát tục, sau đó hắn vội vàng lắc đầu, đó chỉ là nhân vật giả tưởng ở kiếp trước, trong hiện thực chưa chắc đã có nàng.

Nói đến chính mình cũng buồn cười, thật sự là trạch nam (giai tơ) về đến nhà, chỉ đứng ở trên đỉnh núi thấy một bóng lưng, chưa từng nói với nàng một câu đã bị hình bóng ấy in sâu trong lòng. Rõ ràng biết được đối phương chỉ là nhân vật ảo nhưng không thể nào quên được.

Sơ Tuyết ôm đầu hung ác không phục nói với Tông Thủ:

- Thiếu chủ làm gì đánh ta? Chẳng lẽ Sơ Tuyết nói sai sao? Ta thấy Cao Dật âm dương quái khí, Hân Nhiên tỷ tỷ gả cho hắn còn không bằng gả cho Thiếu chủ! Một Cao gia Long Linh thành kém xa Càn Thiên Sơn chúng ta. Thiếu chủ tuy có hôn thê rồi nhưng mấy vị Yêu Vương Đông Lâm Vân Giới chúng ta có ai không ba vợ bốn nàng hầu? Phụ thân đã nói với ta, Quân thượng lão nhân gia nhất mạch đơn truyền. Năm đó lão chủ nhân trông cậy vào Thiếu chủ ngươi khai chi tán diệp cho hắn, miễn sau này bị mấy địch mạch tông gia khác ăn hiếp...

Khóe môi Tông Thủ run rẩy một hồi, lời này người bên ngoài nhắc tới cũng không có gì nhưng mà sao trong miệng của Sơ Tuyết lại có chút quái dị.

Bất quá Cao Dật này thật là có vài phần khả nghi, ngay cả Sơ Tuyết đơn thuần như thế cũng cảm thấy. Chỉ là người này cùng đi với Củng Hân Nhiên đã nhiều năm, với thân thế nhân phẩm của hắn ta thích dạng nữ nhân gì mà không được? Nếu không phải thật sự thích Củng Hân Nhiên, cần gì phải như thế?

Huống chi giờ phút này, hắn có giúp cũng không được, chỉ có thể trông cậy vào sát ý Cao Dật nhằm vào một mình ta mà thôi, hoặc là đợi lúc mình thu vật kia vào trong tay, lúc đó...

Ánh mắt âm trầm nhìn về phía trên một cái, Tông Thủ vừa cười gõ gõ trán Sơ Tuyết nói:

- Người ta không muốn, chẳng lẽ còn có thể cường đoạt? Đi! Chúng ta đi tìm vậy trứng Lôi Loan!

Vừa dứt lời, Tông Thủ đã thúc dục Sơ Tuyết đi về một phía khác của Ma Thi Sơn. Sơ Tuyết nghĩ thầm cường đoạt thì như thế nào? Sau đó lại nghĩ chẳng lẽ thực đi tìm Lôi Loan chi noãn?

Mãi tới khi trông thấy Tông Thủ càng chạy càng xa, nàng mới vội vàng theo sát ở phía sau.

Dọc theo đường đi leo lên trên, ước chừng đến bốn ngàn trượng. Bước chân Tông Thủ đột nhiên dừng lại, hắn ngửa đầu nhìn về phía trước.

- Đến rồi!

Theo ánh mắt của Tông Thủ Sơ Tuyết kinh ngạc nhìn lại, thình lình chỉ thấy một vách núi dốc đứng cự đại vắt ngang trước mắt. Từ chủ thể Thi Ma sơn thò hướng ra phía ngoài, mở rộng đến mấy ngàn trượng, cao hơn ba ngàn trượng.

Ánh mắt Tông Thủ dần dần lộ ra vẻ khó xử, sau đó hắn ôm lấy Sơ Tuyết nhảy lên khoảng ba trượng, Phong Hành Linh Cốt dưới chân xuất hiện mấy cái trảo bấu chặt vào nham thạch trước người.

Tiểu Kim giấu ở trong tay áo hắn chẳng biết lúc nào cũng đến phần lưng Tông Thủ duỗi hơn mười đầu xúc tu cuối cùng hóa thành hình dáng giác hút bám vào vách đá.

Cả người Tông Thủ giống như một con nhện nhanh chóng leo lên.

Sơ Tuyết càng cảm thấy kỳ dị, nàng thầm nghĩ trứng Lôi Loan làm sao có thể ở chỗ này?

Chỉ là mấy tháng này, Thiếu chủ nhà mình tạo ra đủ loại ngạc nhiên nên vẫn còn nhịn xuống không nói. Chỉ yên lặng thúc Hàn Minh Hổ chạy nhanh thủ hộ bên cạnh hai người.

Hồn thú là hồn lực ngưng tụ thành, bản thân không có sức nặng. Vì vậy Hàn Minh Hổ khi còn sống mặc dù không có khả năng phi độn nhưng giờ phút này vẫn theo sát một bên.

Ước chừng đi lên bò lên hơn một ngàn trượng, khi lực lượng Tiểu Kim dần dần hao hết lộ vẻ mệt mỏi thì trước mắt hai người bỗng nhiên rộng rãi, đã tới vách núi cao nhất.

Nơi đó có một bình đài vài trăm trượng dựa vào giữa sườn núi của Ma Thi Sơn, nơi đó còn có một cái hang sâu cực lớn.

Chẳng những là tinh thú không cách nào đi tới mà kể cả hung cũng không có cách hỏi thăm.

Mà Tông Thủ cũng không nhìn chung quanh, sau khi buông Sơ Tuyết ra thì thúc dục Phong Hành Linh Cốt trực tiếp bay vọt lên trung ương.

Nơi này lõm xuống phía dưới, là một suối nước nóng mười trượng vuông nhiệt khí hừng hừng. Suối nước nóng chảy ra hình thành một cái thác nhỏ.

Sơ Tuyết đi tới bên cạnh Tông Thủ, nàng kinh ngạc nhìn suối nước nóng trước mắt:

- Nơi này sao lại có suối nước nóng?

Cuối cùng nhịn không được ngạc nhiên nói:

- Thiếu chủ ngươi tới nơi này làm gì?

Sắc mặt Tông Thủ ngưng trọng lắc đầu không đáp, chỉ là tinh mang trong con ngươi hắn sáng tắt bất định.

Trong trí nhớ nước suối nóng tại đây phải là hàn tuyền mới đúng, đây cũng là điều kinh ngạc của Sơ Tuyết, dưới thạch bích có một mạch nước tự nhiên vì vậy có thể tụ thiên địa thủy linh.

Mà giờ khắc này nước này nước vẫn còn ấm áp thì vật trong kia hẳn vẫn còn.

Nếu là theo như quỹ tích bình thường, mười năm sau vật ấy là do Linh Năng triều tịch bắt đầu ảnh hưởng đến toàn bộ Vân Giới được một Linh Sư Viết Du Cảnh dò xét, sau đó nửa năm thì tông môn người nọ đào tạo một vị Thiên Vị Võ Tông.

Đời sau tông phái đó đã sớm diệt vong chỉ có một ít truyền thuyết thiệt giả không ai biết được, mà trong tiệm sách kiếp trước Tông Thủ có một đoạn tàn sử ghi lại bí mật này.

Chỗ này hắn đã từng tâm huyết dâng trào khảo sát trong giả thuyết ảo cảnh, đương nhiên là trong trò chơi chắc chắn không biết có cái đồ vật này. Nguồn tại http://Truyện FULL

Hiện tại hắn duy nhất lo lắng là trứng Lôi Loan bên trong có thực để hắn sử dụng như nguyện không?

Hô hấp hơi có vẻ trầm trọng, sau một lát, Tông Thủ lại tự giễu cười cười. Vật ấy đối với hắn mà nói thực sự quá trọng yếu khiến hắn phải đắn đo lo được lo mất.

Thở sâu một hơi lên, Tông Thủ kéo lấy tay Sơ Tuyết không chút do dự nhảy vào trong suối nước nóng.

Trầm xuống hai mươi trượng, thân hình Tông Thủ mới mạnh mẽ chui lên. Tùng Văn Phong Kiếm ra khỏi vỏ hội tụ lực lượng toàn thân đâm ra một kiếm vào bên cạnh.

Nước ngăn phía dưới bị lực lượng của Tông Thủ giảm đi bảy thành, thạch bích vốn là không kiên cố lắm bị mũi kiếm chạm vào liền sụp đổ xuống.

Hai người Tông Thủ cùng Sơ Tuyết cũng theo thủy thế mãnh liệt bị cuốn đi vào. Thật vất vả ổn định thân hình mới trồi lên khỏi mặt nước, chỉ thấy trước mắt có một động quật nho nhỏ ước chừng 30 trượng.

Trong động lờ mờ không cách nào nhìn rõ mọi vật, bất quá không khí rất tươi mát, hẳn có kết nối với thông đạo bên ngoài.

Tông Thủ tiện tay đánh một pháp quyết đem một đoàn hỏa diễm to cỡ nắm tay hiện lên trong lòng bàn tay chiếu sáng động quật, sau đó Sơ Tuyết hít một hơi hàn khí thần sắc bình tĩnh nhìn mọi vật trước mặt.

Chỉ thấy trung ương động quật đúng là có một quả trứng khổng lồ màu tím cao nửa trượng, bên cạnh con suối nước nóng, chung quanh tất cả đều là nước sôi sùng sục. Mà mặt ngoài vỏ trứng là những đường vân dài hẹp như tia chớp, rất là đặc thù.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK