Chương 14
Hai anh em Vương Đình Quân nhìn thấy tấm hình cậu nhóc đặt trên bàn thì cầm lên, trong hình là một người phụ nữ rất trẻ, khuôn mặt tinh xảo, dáng người quyến rũ, cô mặc một chiếc đầm đỏ cúp ngực làm cho đôi vai mảnh khảnh, trắng nõn của cô được nổi bật hơn, cô đang đứng tại một sàn chữ T nào đó, nếu như là nhà thiết kế thời trang thì đứng trên sàn chữ T cũng là chuyện thường ngày, một người phụ nữ như thế này chẳng trách lại đẻ ra được một đứa con đáng yêu như vậy. Nhìn vào bức hình Vương Đình Trường chợt nuốt một ngụm nước bọt, anh thường qua lại với không ít gái đẹp, thế nhưng một người phụ nữ tinh xảo như thế này thì đúng là hiếm.
Còn Vương Đình Quân thì vẫn thờ ơ như cũ, ngoại trừ cái nhíu mày lần đầu tiên cầm bức hình lên thì không có biểu cảm gì khác, đúng là không dễ nhìn được tâm tư của người này. Thiên Từ thu hết biểu cảm của hai anh em vào måt.
“Tại sao chú lại phải nghe lời cháu?” Vương Đình Quận bây giờ mới đi vào chuyện chính, một cậu nhóc dựa vào cái gì mà dám đưa ra điều kiện với anh.
Trước giờ cũng chưa có ai dám nói chuyện với anh như vậy. Đây là lần đầu tiên. Mà lại là một cậu nhóc vắt mũi chưa sạch. Thiên Tử lại móc trong balo ra một tờ giấy, nó giống như là một bản hợp đồng thì đúng hơn.
“Thứ nhất, hôn nhân của chú chỉ là liên hôn thương mại, không có tình cảm ràng buộc, thứ hai, chú xem qua cái này, có lẽ chú sẽ có hứng thú hơn.”
Vương Đình Quận cầm lên thì chấn động, kinh ngạc, không ngờ lại là cậu nhóc. Đó là bản hợp đồng chuyển nhượng lại bản quyền của một trò chơi đang hot hiện nay The Hero, trò chơi này trước đây được tung ra thị trường, công ty con trực thuộc tập đoàn Thiên Hạ là Thiên Vương ráo riết tìm kiếm để mua lại bản quyền nhưng đối tác thần bí không gật đầu, trước giờ hợp tác với các công ty con của Thiên Hạ là điều các công ty sứt đầu mẻ trán để tranh giành, nhưng chỉ riêng hợp đồng này là bị từ chối làm cho Vương Đình Quân có ấn tượng rất sâu sắc, trùm cuối lại không bao giờ lộ diện nên hoàn toàn không có cách nào giải quyết, làm cho quản lý của Thiên Vương một thời gian cũng bị nghi ngờ về năng lực, “Cháu là người đã từ chối hợp tác với Thiên Vương sao?
“Đúng” Thiên Từ trả lời chắc nịch, cậu bé sợ gì chứ, dù sao cũng ngả bài rồi thì phải chơi tới cùng. Mẹ, mẹ thấy con hy sinh cho mẹ bao nhiêu không? Tại sao mẹ nhóc ngu ngốc như vậy lại có thể sinh ra được một đứa con thiên tài như nhóc chứ?
Câu trả lời chắc chắn là theo gen của ba nhóc.
Nhưng người đó là ai? Trước giờ mẹ cũng chưa đề cập đốn, mà cậu bé lại không muốn hỏi, vì trước cũng có thăm dò một chút thì mẹ nhóc trả lời một câu làm tan tành ảo tưởng của cậu.
“Trong một lần đi tìm trai bao thì dính bầu, nên không biết hiện tại người đó ở đâu.”
‘Vương Đình Trường cảm thấy chuyện này không khoa học chút nào, một cậu nhóc hơn ba tuổi, ăn còn chưa nên, tắm còn phải nhờ người tắm cho mà có thể thiết kế và xây dựng nên một trò chơi nổi tiếng như vậy.
Thế mà nãy giờ anh ta đang nghĩ cậu nhóc không sợ sống chốt, dám cả gan ngồi đàm phán với hai anh em họ mà bình tĩnh đến như vậy, có thể sao?
“Được rồi, cháu về đây, mẹ cháu chắc giờ này sắp dậy rồi, nếu không về kịp cháu số bị ăn đòn, chú còn hai ngày để suy nghĩ, hai ngày sau hãy liên lạc với cháu. Còn nữa, quên chưa giới thiệu, cháu là Thiên Từ. Bye hai chú.”
Nói xong mang balo đi ra khỏi phòng tỔng giám đốc.
Bình thường căn phòng này không phải ai muỐn ra thì ra ai muốn vào thì vào, thế mà một đứa trẻ ba tuổi ó thể ra vào tự nhiên như thế, đặc biệt là thái độ không sợ sống chết của nó.
Thái độ thấy ghét thư ký Nam, đưa thằng bé về nhà an toàn.”
“Đợi đã, thư ký Nam, đưa thằng bé về nhà an toàn.”
Thiên Từ không ngờ vị tổng giám đốc này lại tử tố với mình như thế, nhưng được người đưa về thì còn gì bằng, chu đáo, cộng thêm cho chú một điểm hảo cảm.
“Cảm ơn chú”