Chương 29
“Mai, cậu nói xem có phải chúng ta mỞ bát không đúng ngày không?” Vân Hạ buồn rầu nói “Cậu cứ bình tĩnh đi, cái gì lúc đầu cũng gặp khó khăn hết, nếu quá suôn sẻ thì còn gì là hứng thú nữa”
Khác với vẻ mặt ủ rũ của Vân Hạ, Mai khá bình tĩnh, trường hợp này cô đã gặp qua nên không có ngạc nhiên.
“Sao cậu có thể bình tĩnh được vậy!
Mai chỉ cười một cái, không trả lời thêm nữa, tại vì sáng giờ cô đã nghe mấy câu này từ miệng của cô ấy nhiều lắm rồi.
Hai đứa nhỏ ngoan ngoãn ngồi chơi ở một bên góc trong cửa hàng, Thiên Từ thì cầm điện thoại bấm bấm gì đó, còn Thiên An lại ôm một con búp bê, chải chuốt cho nó, thỉnh thoảng lại trò chuyện với con búp bê như hai đứa bạn.
ương phụ nhân cùng mỘt đám bạn già hôm nay đi shopping Ở trung tâm thương mại,ai nấy đều tay xách nách mang rất nhiều túi đồ nhìn thương hiệu là biết xa xỉ đến mức nào. Lúc đi qua cửa hàng Thiên Hạ, bà vô tình nhìn vào phía trong qua lớp cửa kính, bỗng thấy đứa nhỏ hôm trước.
Đúng là đứa bé đó.
Bà không nhận nhầm được.
Mặc dù khá nhiều tuổi nhưng mắt bà vẫn rất sáng, nhìn rất chuẩn.
Nếu thằng nhóc chơi ở đây thì khả năng lớn là mẹ thằng bé cũng ở đây, có thể vẫn còn trong cửa hàng này cũng nên.
Nghĩ thế bà nói với mấy người bạn: **Cửa hàng này nhìn đồ cũng không tồi nha, hay chúng ta vào đó xem sao, hôm nay mới khai trương chắc còn được giảm giá nữa”
Mấy vị phu nhân kia mặc dù không tình nguyện lắm nhưng vẫn đồng ý đi vào.
Ai bảo người ta là Vương phụ nhân chứ.
Một câu nói của bà ấy có thể khiến mấy công ty tôm tép của gia đình mấy người này được san phẳng.
Cho nên mấy người này luôn luôn chiều theo ý bà.
Thấy mấy vị phu nhân đi vào,Vân Hạ và Mai ra cửa cúi chào: “Mời các vị ghé thăm 4.”
Vì chưa tuyển được người nên hôm nay hai người lầm phục vụ luôn.
Mấy vị phu nhân đi vào dạo dạo xem.
Kiểu dáng không tồi.
Ban đầu mấy vị còn hơi khinh thường, nhưng càng xem càng thấy hứng thú.
Nhân lúc mấy người đó chọn đồ,Vương phụ nhân đi lại góc cửa hàng nơi hai đứa nhỏ đang chơi.
“Aizo, hai bạn nhỏ chơi gì vậy?” Bà lên tiếng bắt chuyện trước.
“Thiên An nghe có người hỏi thì ngẩng mặt lên nhìn.
thấy Vương phu nhân, cô bé mỉm cười rồi trả lời: “Chào bà, cháu đang chơi búp bê, còn anh hai đang, chơi điện tử ạ.”
“Ôi trời, cháu gái ngoan quá, ba mẹ cháu đâu mà hai cháu ở đây?” Vương phu nhân hỏi.
“Mẹ cháu đang…..”
“Thiên An”
Thiên An chưa nói xong thì bị Thiên Từ cắt ngang.
‘Anh đã nói là không được nói chuyện với người lạ mà” Cậu bé cao giọng trách móc Thiên An.