Mục lục
Tiểu ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 171

‘W? Đây là đang ám chỉ điều gì?

Mai lườm Vương Đình Quân một cái ăn sáng.

Bữa sáng hết sức đơn giản, chỉ ăn sandwich kẹp rau và trứng Ốp la cùng với một ly sữa nóng.

Cảm giác được người khác quan tâm chăm sóc rất hưởng thụ nha!

Ăn sáng xong Mai đi đến chỗ Thiên An, thấy cô nhóc đang vẽ tranh, cô hỏi: ‘Con vẽ gì vậy?”

‘Cô giáo ra bài tập về nhà vẽ tranh gia đình, mẹ thấy con vẽ đẹp không?”

Cô nhóc hớn hở giơ bức tranh lên trước mặt Mai cho cô xem.

“Ừm, đẹp đó.”

Đô là một bức tranh gia đình cỏ bốn người, hai người lớn đứng Ở giữa, một cô bé đứng bên cạnh người đàn ông, còn một cậu bé đứng bên người phụ nữ, bốn người đang cầm tay nhau, phía sau lưng họ có một bãi cỏ xanh và vài cây cổ thụ, đó có lẽ là công viên. Nét vẽ của trẻ con rất non nớt, nhưng mả như vậy cũng rất đẹp rồi.

“Con biết mà!!” Thiên An nở mí Được rồi, còn nhỏ như vậy mà tự luyến bậc thầy!

Cô bé nãy giờ không để ý, bây giờ nhìn kỹ mẹ mới thấy ở cổ mẹ có mấy vết bầm, Thiên An chỉ vào cổ cô hỏi

‘Cổ mẹ bị sao vậy? Sao có nhiều vốt bầm vậy?”

“Hả? Có sao?” Cô vừa hỏi vừa lấy điện thoại ra soi ờcổ „, đúng là có mấy vết bầm hắc tối mẹ ngủ bị côn trùng cắn.”

Côn trùng đang ngồi trên sô pha hắt xì một c¿ “Thiên An không biết gì, tiếp tục cúi xuỐng tô màu.

Mai đến lôi Vương Đình Quân đang ngồi trên sô pha vào phòng ngủ, vừa đóng cửa phòng lại cô đã gào lên: “Anh nói cái cỔ em như thế này làm sao em có thổ đi ra ngoài gặp người khác đây hải “Anh xin lỗi, lúc đó anh không kiềm chế được:”

“Anh cầm tỉnh cầm thú sao?”

“Anh có thể xem đó là lời khen sao?”Vương Đình Quân làm như không hiểu ý cô, còn cố ý trêu chọc, nhếch môi cười.

“Khen cái ông nội nhà anh!”

Được rồi, cô thật không muốn chửi tục đâu, ai bảo con người trước mặt này cười gian xảo vậy chứ.

Tối nay em còn phải đi sinh nhật của John Vũ không biết cái cổ như vậy thì làm sao mà mặc đồ đây”

‘Vương Đình Quân thấy cô giận dỗi cũng rất đáng yêu, đây người ta gọi là yêu nhau củ ấu cũng tròn sao?

“Em mặc váy kín một chút chắc không sao đâu’“

“Hữ, còn có cách khác à? Anh hôm nay Ở nhà trông hai đứa nhóc đi, em chắc về muộn, bây giờ em đến cửa hàng, chiều nay em và Json đến thẳng bữa tiệc luôn, không về nhà đâu.”

“Ừm,đi thì cẩn thận, kẻo như lần trước đó.”

Mai không nói chuyện Json,Vương Đình Quân cũng không hỏi, lần trước trong tải liệu Vương Đình Trường điều tra,anh có biết một chúc về Json, đó là người đã giúp đỡ cô và các con rất nhiều trong mấy năm qua, nhưng hai người chỉ là bạn bè thân thiết, không có quan hệ gì đặc biệt, nếu không hôm nay anh còn có cơ hội ở đây sao, nên khi những thông tin kia lên mặt báo, anh không hề chất vấn hay trách cứ cô nửa lời.

Còn cô trách cứ anh lại là có căn cứ, trước đó Ngân Chỉ rõ ràng đã khiêu chiến với cô trước, cho nên khi thấy hình ảnh hai người gần gũi nhau trong khách sạn, cô không cho anh mấy cái tát là may lắm rồi, có chăng chỉ là cô uất ức vì anh không nói lời nào, bỏ lại cô một mình như vậy, điều đó nói lên rằng ít nhất cô vẫn tín tưởng anh.

Mai vào phòng tìm lọ thuốc chuyên trị cho những vết thâm bầm bôi vào rồi tìm một cái áo cao cổ, để che đi những vết bầm đó, sau đó đi đến cửa hàng.

Vân Hạ thấy cô ăn mặc như vậy thì nhìn ra ngoài trời, rõ ràng trời nắng mà, có đến mức phải mặc áo cao cổ vậy không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK