Chương 180
Anh không nói chuyện vừa gặp cô là anh lại nhớ như in thân hình trắng nõn mềm mịn của cô đầu, nói như vậy có lẽ cô sẽ nghĩ anh là tên biến thái mất, nhưng quả thật những hình ảnh đó nó hiện lên rất rõ ràng trong đầu anh.
Giọng nói trầm ấm nam tính như vậy, với một chút men rượu trong người, Mai nhào lên hôn anh một cái chục trên môi, rồi ngay lập tức ngồi lại vị trí cũ.
“Chuyện này cũng không vội, dù sao con cũng lớn rồi, lớn xíu nữa rồi làm phụ dâu phụ rể cũng không sao, với cả cửa hàng của em cũng vừa mới mở, em còn khá nhiều việc phải làm”
“Không sao, anh có thể chờ đến lúc em sẵn sảng”
Sau đó Mai nằm kê đầu lên đùi của Vương Đình Quân ngủ Ở sô pha, còn anh tiếp tục giải quyết công việc cho xong.
‘Ở đẳng kia, sau khi lên xe Vương Đình Trường, hai người nói chuyện khá vui vẻ, dù sao cũng quyết định xóa bỏ mọi hiểu lầm lúc trước rồi thì không còn chuyện gì nữa.
“Người lúc nấy là bạn trai cũ của cô sao?” Vương Đình Trường vừa lái xe vừa hỏi.
Vân Hạ nở một nụ cười chua xót nói: “Đúng ví *Có muốn đi đâu đó làm vài ly không?” Vương, Trường thấy tâm trạng cô không tốt, muốn rủ cô đi đâu đó giải tỏa tâm trạng, Ở điểm này anh ta tự tin ăn đức anh trai mình, ai bảo anh ta trời sinh đã có tính thương hoa tiếc ngỌc cơ chứ.
Thật là cảm phục tấm lòng tương thân tương ái của chính mình!
‘Vân Hạ cảm thấy bây giờ trở về nhà cũng buồn, rồi suy nghĩ lung tung chỉ bằng đi đâu đó giải tỏa tâm trạng cũng tốt.
“Được”” Nghĩ vậy nên cô đồng ý Hai người đến một quán bar nức tiếng ở quận nhất, giỜ này quán bar đang rất nhộn nhịp, đây là thiên đường hoạt động về đêm của đa phần giới trỏ.
Quán bar rất rộng rãi, được dát một lớp vàng mạ ở những cột vòm mang phong cách châu âu sang trọng. Trên sản nhảy, từng cặp đôi đang nhún nhảy theo tiết tấu của âm nhạc, rất sôi động, dường như làm cho con người ta quên hết mọi buồn phiền của cuộc sống này.
‘Vương Đình Trường tìm một chiếc bàn đang trỐng, rồi hai người ngồi xuống đó. Một phục vụ ăn mặc mát mở bước đến, cúi người xuỐng sát cạnh anh ta nói nhỏ #ì đó, bộ ngực cô ta như muốn nhảy ra khỏi chiếc váy ngắn cũn cỡn đó đang cạ cạ bên vai anh ta. Chuyện này.
Ở bar cũng là chuyện bình thường, phục vụ nữ ở đây đều dùng những cách như vậy để kiếm một khoản tiền bonus khủng từ các vị khách quý, nếu không lương cơ bản thì hỌ làm sao có thể sống nổi Ở cái mảnh đất đắc đỏ như vậy.
‘Vi Vương Đình Trường là khách quen lại là khách hàngVIP nơi này nên mọi phục vụ đều được ưu tiên, ở những quán bar như thế này, việc đầu tiên một nhân cần phải làm đó là nhớ mặt các nhân vật máu mặt như”
Vương Đình Trường vậy,anh ta là người không thể nào động vào, và phải tiếp đón nhiệt tình, tất cả mọi dịch vụ đều phải được ưu tiên.
Nhân viên phục vụ sau khi nhận được yêu cầu của Vương Đình Trường nhanh chóng đi chuẩn bị, không bao lâu sau một chai rượu hạng sang, hai chiếc ly thủy tỉnh, một dĩa hoa quả đã được đặt lên bàn.
Vương Đình Trường rót hai người hai ly rượu, đưa cho Vân Hạ một ly: “Nào, quên hốt mọi chuyện không vui , cạn ly”
“Cạn ly “Vân Hạ cầm lấy ly rượu mà anh ta đưa cho, cụng vào ly rượu của anh ta và nói.
Tiếng va đập của hai chiếc ly phát lên một cách yếu ớt trong tiếng nhạc remix sôi động, hai người bây giờ không còn thái độ hẳn thù nhau như trước nữa, mà trở thành người bạn tâm giao, quên hết muộn phiền, vừa uống vừa lắc lư theo điệu nhạc.
Cứ thế hai người xa lạ trở thành quen thuộc!
Đến khi Vân Hạ ngà ngà say, cô đang định đi vệ sinh thì có một người phụ nữ ăn mặc rất thời thượng bước đến, mỉm cười chào hỏi Vương Đình Trường.