Chương 89
“Cảm ơn chú Mấy người đi vào gian phòng phía sau, cửa hàng này có mặt tiền dùng để trưng bày quần áo, phía sau có mỘt gian phòng là chỗ làm việc của Mai và Vân Hạ, bình thường chỉ đặt một ít vải và mấy con manocanh để hai người thiết kế và may thử thôi, nhưng hôm nay rất nhiều vài, chất hết cả nửa gian phòng, những miếng vải đã được cắt thành hình được bày ra khắp từ trên bản đến dưới sản, nhìn vào có chút kinh khủng.
Mai ngại ngùng lên tiếng: “Xin lỗi, ở đây hơi bừa bộn.”
“Không sao, hai người cứ làm việc đi, tôi đi ra ngoài một chức”
Để balo của tụi nhỏ xuống, rồi Vương Đình Quân đi ra khỏi cửa hàng.
Trong phút chốc Mai cảm thấy mất mát.
Có lẽ nhìn căn phòng bừa bộn quá,anh không quen.
Tầm một tiếng sau, trời cũng nhá nhem tối,VưƠng, Đình Quân cầm một túi đồ ăn tới.
“Baba đi đâu về vậy?”
Thiên An thấy baba cầm một túi đồ ăn lên tiếng hỏi.
Ở trong phòng kia lộn xộn nên hai anh em cô bé chơi ở phía ngoài, cứ tưởng lúc nãy baba có việc nên đi luôn, ai ngờ baba lại đi mua đồ ăn rồi quay lại.
“Ba đi mua đồ ăn, để ba dọn ra cho hai đứa ăn nha?”
“Vâng ạ”
Thiên Từ thấy mấy hộp đồ ăn thì nhất thời cũng cảm thấy đói bụng, cậu nhóc chủ động đi đến phụ Vương Đình Quân dọn đồ ăn ra, Thiên An thấy vậy thì vào phòng gọi Mai và Vân Hạ ra ăn.
Hai người phụ nữ đi ra thấy đồ ăn được bày biện ở giữa sản nhà thì nhìn nhau.
Anh đi mua đồ ăn sao?
“Hai người ổi rửa tay rồi vào ăn cơm, bận rộn cũng không thể để mình đói được”
“Cảm ơn Vương tổng” Vân Hạ nói Không nhìn thấy đồ ăn thì thôi, nhìn thấy thì cả hai người cảm thấy rất đói, không khách sáo, hai người đi rửa tay rồi ngồi xuống sàn bắt đầu ăn.
Mai và Vân Hạ rửa tay ra thấy hai đứa nhỏ đang ngồi giữa sản nhà ăn uống ngon lành, có vẻ bọn chúng rất đói.
Cơm được đóng gói thành từng hộp, anh cẩn thận cắt thịt thành từng miếng nhỏ cho hai đứa nhỏ, ngồi nhặt hết xương cá ra rồi chia đều cho hai đứa.
Cảm động!
Thật sự cảm động!
‘Vân Hạ cũng cảm thấy người đàn ông này rất ấm áp!
Cả thành phố này ai chẳng biết Vương tổng cao.
ngạo lạnh lùng này chứ, thế mà nhìn hành động của anh bây giờ đi?
Ai dám nói anh cao ngạo lạnh lùng cô ấy sẽ đập mấy cái chết toi luôn.
Thật là muốn lấy điện thoại ra, chụp hình, quay video để cho cả thành phố cùng chứng kiến.
Chính Vương Đình Quân cũng không ngờ mình có thể nhanh chóng hòa nhập vào cuộc sống của mỘt ông bố bìm sữa nhanh như vậy.
Từ nhỏ anh lớn lên trong sự giàu sang, cơm bưng nước rót, không phải động tay động chân gì, thế mà từ ngày biết mình có hai đứa con, anh đã tự học cách nấu ăn, chăm con, và bây giờ thì chuyên nghiệp lắm rồi.
Trước cứ cảm thấy đàn ông chỉ cần làm chuyện lớn, kiếm được nhiều tiền là được rồi, bây giờ mới cảm thấy, ký hợp đồng mấy trăm tỷ cũng không cảm thấy thỏa mãn bằng việc chằm sóc hai đứa con này.