Chương 78
Đời này của anh ta bỏ qua chỉ tiết như vậy thì coi như thất bại rồi.
Cả buổi sáng anh ta cũng không chịu đi làm việc, chỉ ngồi trong phòng của anh trai, nghiên cứu mấy tấm hình trên báo và những bài viết kia, miệng thì không ngừng, lầm bẩm “Sao mình lại có thổ bỏ qua chuyện này như thế chứ”.
Làm Vương Đình Quân cũng phải lắc đầu ngán ngầm.
“Em không có việc gì làm sao?”
“Anh còn nói nữa, anh đã không còn xem em là áo bông tri kỷ nữa đúng không? Tại sao những chuyện như vậy anh không nói với em chứ?” Vương Đình Trường giả vờ khóc lóc.
‘Yương Đình Quân cũng giở khóc giở cười, anh có biết chuyện như vậy số xảy ra đầu chứ?
Nghĩ lại thì sự cố tối qua cũng không tồi, ít nhất bây giờ trên danh nghĩa cô chính là vợ chưa cưới của anh.
Nghĩ thế đôi môi lại không tự chủ được mà câu lên.
“Em buồn như vậy mà anh còn cười được sao?”
Vương Đình Trường cảm thấy nụ cười này rất chói mắt.
‘Yương Đình Quân cũng giật mình, anh đang nghĩ cái gì vậy?
“Không phải hôm qua em ổi chơi rất vui vẻ sao?”
“Có thể so được với chuyện này sao! Anh bây giờ.
không cần đứa em này nữa rồi, có con trai con gái, cũng.
không cho em đi gặp, bây giờ còn có cả vợ sắp cưới mà thân làm em trai như em lại không biết chuyện gì đang xây ra, người ngoài mà biết họ sẽ nghĩ anh em mình là gì chứ?”
Cái lý luận của đứa em trai này Vương Đình Quân không biết nên nói sao nữa.
“Thôi em đi làm việc đi, không có chuyện như em nghĩ đâu”
‘Vương Đình Quân tập trung xử lý công việc đang chất đống trên bàn, không có thời gian để nói chuyện phiếm nữa.
‘Yương Đình Trường thấy anh trai bận rộn cũng không tiếp tục nữa, mà cũng đi về phòng xử lý công việc, xong việc mới có thể thoải mái quan tâm đến chuyện.
này được chứ.
Tự nhiên có một bà chị dâu từ trên trời rơi xuống!
Năm giờ chiều, như mọi ngày Mai đều đi đón hai đứa nhỏ.Vừa mới đến cổng trường, điện thoại đã vang lên.
Là Vương Đình Quân gọi!
“Alo!”
“Em đang ở đâu vậy?”
“Tôi đang ở trường tụi nhỏ, có chuyện gì không?”
“Ở đó chờ tôi, tôi sẽ đến ngay!”
Tút tút túc!
Không chờ cô nói gì đã tắt máy rồi, con người này quả thật là bá đạo, ai cần anh đến đây làm gì chứ?
Tại sao tôi phải chờ anh?
Dù trong lòng rất phẫn nỘ nhưng cô vẫn ngồi ngoan trên xe chờ anh.