Chương 57
“Thấy có khách vào, nhân viên bán hàng mở cửa, cúi đầu chào rồi mời hai người vào trong. Nhân viên bán hàng này mới đến, vì số lượng công việc quá tải, Mai và Vân Hạ không thể quán xuyến hết mọi việc nên phải thuê thêm hai nhân viên bán hàng.
Hai cô gái nhìn thấy một quý bà đi vào thì rất mừng, vì buỔi sáng trung tâm thương mại cũng ít người chứ đừng nói gì đến cửa hàng. Nếu như quý bà nảy có thể mở hàng nữa thì đúng là không còn gì bằng.
Cảng đặc biệt hơn là người đàn ông đi cùng, muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn khí chất có khí chất, khiến hai nhân viên bán hàng ngắm nhìn muốn rớt cả cằm.
“Hoan nghênh quý khách, hôm nay cửa hàng chúng, tôi có mấy mẫu mới, quý khách có thể lựa chọn ạ!”
Hai mẹ con nhìn không thấy Mai và bỌn trẻ thì có chút ngoài ý muốn nhìn nhau.
“Bà chủ của hai người không đến sao?” Bà Hương hỏi.
Một nhân viên bán hàng mỉm cười hỏi: “Hai vị là người quen của bà chủ sao?”
*À ….”” Bà Hương rất khó trả lời, dù sao bà cũng không tính là quen biết với cô gái đó.
“Đúng vậy!” Ngay lúc đó Vương Đình Quân đáp.
Lịch trình của bà chủ chúng tôi không biết, nhưng mà sáng nay bà chủ Vân Hạ đến rồi, sau đó lại có việc nên đã rời khỏi cửa hàng, còn bà chủ Mai thì chưa đến ạ “Bà ơi, bà còn nhớ cháu không?” MỘt giọng nói mềm mại muốn tan chảy vang lên từ ngoài cửa.
Mọi người đều nhìn ra ngoài, nơi đó có ba cực phẩm, trong đó có hai cực phẩm nhí rất dễ thương, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở.
Cô bé Thiên An còn nhớ cô bé đã từng gặp bà xinh đẹp này hôm khai trương cửa hàng của mẹ, bà ấy đã mua rất nhiều đồ của mẹ nha.
Bà Hương thấy cô bé còn nhớ bà thì cảm thấy trong lòng mát rượi, một đứa nhỏ đáng yêu như thế bỗng nhiên trở thành cháu nội của bà, bà nằm mơ cũng không ngờ được.
Bà đi lại gần Thiên An, ngồi xỔm xuống, xoa đầu cô bé rồi cười hỏi: “Cháu còn nhớ bà sao?”
“Còn nha, bà là một người tốt bụng đã mua đồ cho mẹ cháu” Thiên An hồn nhiên trả lời.
Trong đầu cô bé, ngoài trai đẹp thì những người giúp đỡ mẹ cô bé đều được ghi nhớ khá lâu trong đầu.
Không giống như Thiên Từ bây giờ đang lườm Vương Đình Quân.
Anh cũng không tránh né, nhìn thẳng vào cậu bé như Anh cũng không tránh né, nhìn thăng vào cậu bé như những người đàng hoàng, lịch sự nhất có thể.
Rõ rằng người đàn ông này hôm nay cố ý đến đây, còn mang theo cả mẹ mình đến, chắc chắn muốn kiếm cớ gặp ba mẹ con bọn họ nên giả vờ đến shopping đây mà.
Thủ đoạn!
Mai không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô nhớ vị phu nhân này là người mở hàng cho cô hôm khai trương, nhưng Vương Đình Quân thì sao?
Tự nhiên hôm nay đến đây chí vậy?
Lại đòi trả nợ nữa à?
“Mời hai vị vào trong chọn đồ ạ.” Mai lịch sự lên tiếng.
Lúc này bà Hương mới chăm chú nhìn Mai, hôm nay cô mặc một chiếc váy suông trắng, cổ hình chữ V rất đơn giản, chân đi một đôi dày búp bê nhẹ nhàng, đeo một chiếc túi nhỏ, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, đôi mắt to tròn long lanh, màu môi hồng đào nổi bật giữa làn da trắng nõn, quả thật rất thanh thuần và xinh đẹp.
Một người mẹ như vậy, cộng với con trai cực phẩm của bà, đẻ ra hai đứa cháu bụ bẫm, xinh đẹp, trắng trẻo thế thì đúng là không có điều gì lạ.