Chương 60
Mai nhìn thấy hai đứa con đang đứng Ở trong cửa hàng, sắt cửa ra vào cùng với Vương Đình Quân, túi xách và điện thoại vẫn để trên quầy thanh toán, dường như là không mất mát gì.
“Anh tại sao lại ở chỖ này của tôi làm gì?”
Mai hỏi người mặc đồ đen.
“Tôi chỉ là có việc ….đứng đây chờ…” rồi nhìn sang mẹ và anh trai, “chờ bạn thôi Anh ta biết mình bị lộ tẩy rồi.
‘Về nhà lại ăn không ngon với mẹ và anh trai rồi.
Nghe giọng nói quen thuộc như vậy,Vương Đình Quân và bà Hương nhận ra kẻ trước mặt này là ai thì nhìn nhau, sau đó cho anh ta một ánh mắt cảnh cáo.
“Ồ!” Mai nói với bảo vệ: “Chỗ tôi cũng không mất mát gì, chắc người này cũng không có biến thái đến mức trộm quần áo nữ để mặc đâu, nên chú thả anh ta đi đi!”
Biến thái!
Cô gái này tưởng anh ta biến thái?
‘Yương Đình Quân và bà Hương nghe cô nói thế thì che miệng lại cười trộm.
Mai cảm ơn ba chú bảo vệ rồi vào tính tiền cho khách hàng.
Hai người đi vào trong rồi, Thiên Từ mới nói với Vương Đình Quân: “Mấy người đang làm cái gì vậy? Chú đưa mẹ chú đến, rồi bây giờ lại em chú đến đây để làm gì”
“Chuyện này chú cũng không biết” Anh ngạc nhiên, không ngờ cậu nhóc vừa nghe giọng nói mà đã biết đó là ai.
“Mẹ cháu không biết không có nghĩa là qua mặt được cháu, sau này cháu hy vọng không thấy những, chuyện như hôm nay, à quên nói với chú, cháu rất xấu tính, nếu cháu đã ghim ai rồi thì không biết cháu sẽ làm ra chuyện gì đâu”
‘Vương Đình Quân nhướng mày, hiển nhiên là sẵn.
sàng tiếp chiêu của cậu nhóc thối này, đây là lần đầu tiên anh bị một đứa nhóc cảnh cáo nha.
“Tâm trạng không tệ!
Đúng lúc bà Hương thanh toán xong ôm mấy túi đồ đi ra.
‘Vương Đình Quân không nói thêm gì, nhận lấy túi đồ từ mẹ anh và hai người cùng ra về.
Trước khi bà Hương ra khỏi cửa hàng còn nhìn hai đứa nhóc với ánh mắt lưu luyến không muốn rời, còn dặn Mai bao giờ có mẫu mới thì nhớ gọi bà đến mua trước.
Mai rất vui với vị khách quý này.
Từ đầu đến cuối, Mai và Vương Đình Quân không hề nói với nhau một câu nào, thậm chí Vương Đình Quân còn cảm giác hình như người phụ nữ này không thích anh một chút nào, cô thậm chí còn không thèm nhìn anh một cái nào!
Lần đầu tiên anh bị phụ nữ ghét bỏ như vậy!
Hai người về đến nhà thì Vương Đình Trường đã ngồi sẵn ở phòng khách để chờ đợi rồi, hiếm khi anh ta lại ngoan ngoãn như vậy, bởi vì bị bất tại trận rồi mà!
Không thể chối cãi.
Cho nên ngoan ngoãn đầu hàng để được khoan hồng.
Thấy mẹ và anh trai bước vào phòng khách,Vương Đình Trường hớn hở chạy lại xách đồ, nhưng không may thay, hai người kia lại coi anh ta như không kl tay anh ta rồi vòng qua người anh, để quần áo xuống ghế sô pha.