Chương 83
“Anh ….” Mai lên tiếng, nhưng sau đó lại không biết nói gì.
Quả thật cô rất cảm kích với cách làm này của anh, nhưng cô cũng không muốn con gái của mình quá mong chờ rồi sau này lại tổn thương.
“Tâm trạng của cô bây giờ rất xoắn xuýt.
“Không sao, cô bé muốn gọi như thế nào cũng được:” Vương Đình Quân cho cô một ánh mắt trấn an.
“Thấy mẹ không nói gì, Thiên An vui mừng vỗ tay phấn khích.
“Baba, baba …. Cuối cùng con cũng có baba thật rồi.”
Nghe cô bé gọi mình là baba,Vương Đình Quân không thể tả được cảm giác của mình bây giờ là gì.
Anh cười mãn nguyện như một kẻ ngốc.
Còn đâu là hình tượng tỔng giám đốc lạnh lùng nữa?
Anh đã từng tưởng tượng ngày con ruột cửa anh gọi anh là ba, cảm thấy sẽ rất vui vẻ, nhưng khi thật sự nghe được tận tai, cảm giác so với tưởng tượng khác biệt hơn nhiều. Cảm giác thiêng liêng mà đời này có lẽ anh chưa bao giờ được trải nghiệm.
Giọng cô bé non nớt và phấn khích, nghe thật êm tai, trái tm như muốn tan chảy,Anh thật muốn dùng những thứ tốt đẹp nhất của mình cho con gái.
Mai nhìn thấy con gái ngây thơ của mình vui vẻ như vậy thì cũng bị ảnh hưởng theo, cô nở một nụ cười hạnh phúc.
Con cái vui vẻ chính là niềm hạnh phúc lớn nhất của người mẹ.
Rất nhanh phục vụ mang đồ ăn lên, hai đứa nhỏ ăn uống rất ngoan và sạch sẽ, lúc ăn hai đứa nhỏ cũng không nói chuyện nhiều, cách giáo dục của Mai đúng là lâm Vương Đình Quân rất tán thưởng.
“Thỉnh thoảng anh sẽ gắp thức ăn cho Thiên An, cô bé vui về cười hì hì.
Anh không biết Thiên TỪ thích ăn gì nên gắp món nào cho Thiên an thì anh cũng gắp cho Thiên Từ một miếng, cậu bé tuy không nhìn có vẻ thờ ơ, không quan tâm lắm, nhưng chỉ có Mai biết, cậu bé rất thích, chứ nếu không thích cậu bé sẽ không đổ cho người khác gắp đến miếng thứ hai đâu.
Nhưng cậu nhóc này đúng là sĩ diện cao, dù thích cũng không chịu thỪa nhận đâu.
Cái nết gì không biết nữa!
Ăn uống xong xuôi,Vương Đình Quân đi cùng ba mẹ con về nhà, trên đường đi anh đã nhắn tin cho thư ký.
Nam qua đó chờ sẵn.
Đến cổng biệt thự, Thiên An quyến luyến tạm biệt với Vương Đình Quân rồi hai đứa nhóc ôm balo vào nhà trước, còn Mai nắn lại phía sau. Nhìn thấy hai đứa nhỏ vào nhà rồi, cô mới yên tâm nói chuyện với Vương Đình Quân.
“Việc hôm nay thật sự cảm ơn anh!”
‘Yương Đình Quân làm như không biết gì hỏi:“Em muốn cảm ơn tôi chuyện gì “Con tôi từ nhỏ lớn lên đều không có ba, vì vậy chúng rất muốn có một người ba như bạn bè chúng, mặc dù tôi rất cố gắng để cho chúng có một cuỘc sống tốt nhất nhưng vẫn không thể bù đắp được tình cảm của một người ba, hôm nay tôi thấy chúng rất vui vì vậy tôi thật sự cảm ơn anh, nếu anh cảm thấy phiền thì tôi sẽ nói chuyện với chúng rõ rằng.”
“Em tính nói gì với tụi nhỏ? Lúc nãy em cũng cảm thấy chúng rất vui mà, giỜ em nói với tụi nó có phải làm tụi nó buồn lắm không) Với cả thiếu thốn tình thương có thể làm cho bọn nhỏ phát triển không tốt, cảm giác tự tỉ cũng vì thế mà xuất hiện, vì vậy em hãy cân nhắc chuyện này trước khi bọn chúng”