Chương 152
Chuyện này diễn ra thật trùng hợp, hai người liên tục được lên hot search, nhất thời mạng xã hội nổ tung, mọi đồn đoán cũng diễn ra sôi nổi.
“Chẳng lễ hai người này chia tay rồi sao?”
“Đã nói rồi, boss Quân chỉ chơi với cô ta thôi, mặc dù tôi nghĩ sẽ nhanh chấm dứt nhưng không ngờ lại nhanh đến mức này.”
“Đồng ý với lầu trên”
*Thứ đàn bà hư hỏng như vậy, chắc boss Quân đã biết bộ mặt thật của cô ta rồi, tự nhiên thấy hả hê!!!
Dù cả hai người lên hot search, cùng kiểu thân mật với gái lạ, nhưng mà người bị chửi vẫn luôn là Mai, không hiểu nổi cư dân mạng này có cái gì trong đầu nữa.
Cả buổi hôm đó mặc dù nói không nghĩ đến nữa, nhưng Mai vẫn không thể tập trung nổi, cô cứ thở dài hết lần này đến lần khác, thỉnh thoảng thì cầm điện thoại kiểm tra, như thể đang chờ đợi điều gì đó.
Từ khi xảy ra chuyện đến giờ, đã gần hết ngày rồi mà Vương Đình Quân vẫn không hồ liên lạc với cô, đây là….
Lúc tán tỉnh thì nói ngon nói ngọt, nói hay lắm, thế mà bây giờ đụng tí chuyện đã lặn mất tăm rồi, thật là không nên tin vào đàn ông mà.
‘Vương Đình Quân hoàn toàn không biết cô đang nghĩ như vậy.anh bận tối mắt tối mũi, thậm chí còn không biết điện thoại của mình bây giờ đang ở đâu.
Chuyện sáng nay còn chưa giải quyết xong, đến đầu giờ trưa, một dự án ở ngoài Hà Nội đột nhiên có trục trặc, anh phải lập tức bay ra ngoài đó để xử lý, anh không thổ rút ra một chút thời gian để quan tâm những chuyện khác.
Mãi cho đến khuya anh mới kịp cầm chiếc điện thoại lên, nhắn cho Mai một tin: [Mọi chuyện đợi anh tr về rồi nói, bây giờ anh đang có việc gấp ở Hà Nội, không thể giải thích với em được, em và các con nhớ cẩn thận, có việc thì gọi cho Trường hoặc thư ký Nam nhé.] Mai cho tụi nhỏ ngủ xong quay về phòng, thấy tin nhắn điện thoại cũng không trả lời.
Cứ tưởng mọi chuyện vậy là xong rồi, bộ phận quan hệ công chúng của Thiên Hạ đã giải quyết chuyện của Vương Đình Quân, nhưng hôm sau, Mai đưa hai đứa nhỏ đến trường rồi đến cửa hàng, cô lại bị một đám phóng viên vây lấy.
Mới sắng ra mà đã có nhiều phóng viên như vậy, bộ họ thật sự rảnh rỗi mà đi quan tâm những chuyện nhỏ nhặt của một nhà thiết kế không danh phận như cô vậy sao!
“Chào cô, chuyện trên mạng xã hội mấy hôm nay cô có giải thích gì không Ạ?”
“Có phải hai người đã đường ai nấy đi không ạ?”
“Ai là người nói ra lời chia tay trước a? Có phải là là người nói ra lời chia tay trước ạ? Có phải là Vương Đình Quân không 4?”
“Hai đứa con của cô có thật là con chung của cô và Vương Đình Quân không 4?”
“Mong cô trả lời cho chúng t Mai nhìn rất kỹ khuôn mặt của từng người ở đây, cách họ đặt câu hỏi làm Mai mỉa mai trong lòng.
Ánh mắt cô rất kiên định, nhìn chằm chằm vào từng người, làm cho những phóng viên kia nhất thời làng tránh.
Cô nở một nụ cười quyến rũ, rồi bình tĩnh tự tin nồi: “Rất cảm ơn quý vị đã quan tâm đến một con tôm, con tép trong xã hội như tôi, tôi không biết sau lưng mọi người là ai, hay ai đã chỉ điểm cho mọi người đến đây sớm như vậy, thật là vất và quá rồi.
Còn những câu hỏi mà quý vị đặt ra, tôi chỉ có thể nói rằng, chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu và chỉ có những người trong cuộc mới hiểu được, tuy nhiên mọi người muốn chúng tôi chia tay thì cứ viết chúng tôi chia tay là được rồi, tôi không quan tâm lắm đâu.
Còn nữa, đây là chuyện của người lớn, tôi không muốn bất cứ ai đụng đến con tôi, tụi nó còn nhỏ, tôi mong tụi nó có thể lớn lên như bao đứa trẻ khác, chứ không bị áp lực tâm lý, chuyện này quý vị cũng có con cái, chắc quý vị cũng hiểu được.