Chương 35
Ngược lại là Thiên An và Mai, mắt tròn lên.
“Baba đẹp trai nha!” Thiên An thấy anh trai của mình gọi là ba thì cô nhóc cũng bắt nhịp rất nhanh.
Phải công nhận ‘ba’ trước mặt này là cực phẩm.
Nếu cô nhóc có một người ba như vậy thì đúng là không còn gì bằng.
Thiên Từ bĩu môi, thầm nghĩ: Mê trai đầu thai mới hết!
‘Vương Đình Quân nghe tiếng gọi non nớt của cô nhóc thì ngẩng đầu lên nhìn, từ ‘baba’ trong miệng cô nhóc sao mà ngọt ngào đến thế, từ tận sâu trong lòng anh cảm nhận được một cỗ xúc động kỳ lạ.
Nếu anh cũng có một cô công chứa nhỏ như vậy thì có phải rất tuyệt không!
Anh nhìn cô nhóc với vẻ trìu mến, đầy yêu thương.
Người ngoài nhìn vào chắc chắn sẽ nghĩ đây là một gia đình ấm áp!
Nhưng mà Mai bây giờ, đầu óc như đình trệ, đầu ra từ trên trời rơi xuống một ông chồng cực phẩm như: vậy!
Mà khoan, quen quen mắt nha!
Hình như cô đã gặp người này Ở đâu rồi thì phải?
‘Anh …anh.” Mai muốn nói gì đó, nhưng cụ thể là gì cô chưa nghĩ ra.
Đầu còn đang hoạt động liên tục để tìm ra câu mình cần nói thì nghe Vương Đình Quân nói: *Xin lỗi vợ, anh đến muộn rồi Bốn con mắt nhìn nhau, như phát ra tia lửa,Vương, Đình Quân trong chốc lát cũng cảm thấy căng thẳng, đúng là người phụ nữ này.
Anh không quên được.
Hôm đó anh không say, nên cơ bản mọi chuyện anh đều nhớ rõ.
Hình ảnh ngày hôm đó hiện lại trong đầu anh, không thể không công nhận, da cô trắng mịn, mềm mại, nhìn ngoài tưởng là gầy nhưng bên trong chỗ nào nên to nên nhỏ đều hoàn hảo.
Trong phút chốc, toàn thân anh nóng lên.
Đó là lần đầu tiên của anh.
Và cũng là lần đầu tiên của người phụ nữ này!
Nhưng mà nhìn vẻ mặt ngơ ngẩn của cô thì dùng đầu gối anh cũng biết rằng người này không còn nhớ ra anh.
Vi hôm đó cô chỉ xem anh là trai bao rồi mà,anh nhiều việc như vậy còn đến đây làm gì?” Mai bắt đầu bật chế độ diễn xuất.
Đoán vậy thôi chứ cô làm sao biết được anh ta là ai, có bận hay không) Nhưng nhìn thái độ của Ly và Hoàng thì có thể chắc chắn đây là nhân vật có máu mặt, nếu không, hai người trước mặt này đã không tái mặt như vậy.
“Ngày quan trọng như vậy mà anh không đến là không được.”
„không sao, em đã..đã nói anh không cần đến.”
Nói xong thì đi đến bên cạnh Mai, ôm lấy bờ vai của Thư ký Nam cũng đang chống mắt lên nhìn, anh ta còn đang động não xem đây có phải là mơ không.
Tổng giám đốc đây sao?
Trả lại tổng giám đốc mặt lạnh cho anh ta, nhìn thế này anh ta không quen được!