Chương 81
“Hai đứa nhóc kia như phiên bản thu nhỏ của ông, chồng vậy. giống nhau như lột.”
“Tôi mà đẻ được những đứa con xinh đẹp như vậy thì tôi số chỉ ăn rồi ở nhà ăn và đẻ thôi, nhìn mà đã mắt ghê’
Tiếng xì xào bàn tán của mọi người tuy không lớn, nhưng cả bốn người đều nghe rõ,Vương Đình Quân rất hài lòng về mấy lời nói này.
Không ngờ đến một ngày anh lại có thể dễ dàng vui vẻ như vậy, đây là điều mà trước giờ rất ít khi anh cảm nhận được.
Bốn người ngồi vào mỘt bản cạnh cửa sổ,Vương, Đình Quân và Thiên An ngồi một bên, Mai và Thiên Từ ngồi bên còn lại, anh đưa cho Mai một cuốn thực đơn, còn mình cầm một cuốn, cúi đầu nhìn sang cô bé Thiên An hỏi: ‘Cháu muốn ăn gì?”
““Cháu thích ăn cá hồi sốt chanh leo, tôm đất hấp’“
‘Vương Đình Quân cưng chiều xoa đầu cô bé rồi gọi hai món đó, sau đó nhìn sang Thiên Từ hỏi: “Cháu thì sao?”
“Cháu không kén chọn!” Thiên Từ trả lời ngắn gọn.
‘Vương Đình Quân gọi thêm mấy món rau rồi trả.
thực đơn cho phục vụ, Mai cũng gọi vài món rồi đổ thực đơn xuống.
Khung cảnh Vương Đình Quân và Thiên An lúc nãy lầm cô có chút ngỠ ngàng, nhìn hai người như thể hai ba con thực sự.
Trước đây cô cũng không nghĩ, nhưng lúc nãy nghe mấy người kia nói hai đứa nhỏ này giống anh cô mới để ý, đúng là giống nha, chỉ là khuôn mặt của trẻ con thì mũm mĩm hơn một chút, nhưng đường nét trên mặt đúng là rất giống, ngoại trừ đôi mắt của hai đứa nhỏ giống cô. còn miệng, mũi, vầng trán đều rất giỐng anh.
Chắc là trùng hợp thôi?
“Trong lúc chờ thức ăn lên, Thiên An và Vương Đình Quân nói chuyện vui vẻ, còn hai người ngồi đối diện thì như không khí, chỉ ngồi nhìn xem cảnh tượng hai người trước mặt nói chuyện với nhau.
“Chú đẹp trai, lúc nãy mấy cô kia nói cháu và anh trai rất giống chú đấy, còn nói chúng ta là người một nhà nữa” Cô bé đang hưởng thụ những lời nhận xét lúc nãy của mấy người kia, miệng vừa nói vừa cười rất thỏa mãn.
Mai thấy con gái vui vẻ như vậy thì rất ấy náy.
“Ừm, cháu thích sao?”Vương Đình Quân cưng chiều hỏi.
Mai cảm thấy người đàn ông này rất thích con gái Thiên Từ cũng cảm thấy người ba ruột này của cậu lâm cho em gái vui như vậy thì cũng câu môi cười “Vâng ạ, cháu rất thích người ta nói như vậy.”
“Vậy sau này chú sẽ thường xuyên đốn đón cháu, được không?”
“Thật sao?”
“Ừm”
Cô bé nghe nói vậy thì cười toe toét, nhưng lại hỏi lại một câu: “Thế ở trường cháu có thể gọi chú là ba không?
Nếu bạn cháu hỏi chú là ai, cháu có thể nói chú là ba không?” Cô bé nhìn anh với ánh mắt đầy mong chờ.
Vương Đình Quân nhất thời hoảng hốt, anh nhìn sang Mai, thấy cô nở một nụ cười gượng gạo, anh không hiểu ý cô là gỉ Anh nhìn cô bé, trịnh trọng nói: “Được, nếu cháu muốn, bất cứ khi nào cũng có thổ gọi chú là ba”