• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ, nguyên liệu thức ăn mà Bạch Vũ cần đã gần như tìm thấy, lúc này hắn đang đạp gió rẽ sóng để chuẩn bị hội Động Thiên Nhạc Phủ trong kết giới.

Nhưng ngay phía trên cùng một thủy vực ở Nam Hải, Tam Thanh cũng đang đi du sơn ngoạn thủy.

Đột nhiên trước mặt bọn họ xuất hiện một điểm sáng.

Nguyên Thủy Thiên Tôn kinh ngạc nói: "Bên kia có chuyện gì vậy? Có một cỗ tiên pháp trong trạng thái bành trướng xuất hiện.”

Lý Nhĩ và Thông Thiên nhìn nhau đầy nghi ngờ.

Mặc dù năng lượng tai ương diễn ra trong chốc lát, nhưng chắc chắn rằng nó được thực hiện bởi cường giả của thế giới Hồng Hoang.

Bọn họ hiếm khi gặp phải khí tức như vậy ở Hồng Hoang.

“Chúng ta đi xem là vị nào.”

Lý Nhĩ trầm giọng nói.

Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên giáo chủ thấy lão đại lên tiếng, tự nhiên cũng không phản đối.

Không chỉ lão tử Lý Nhĩ hiếu kỳ, mà hai người sư đệ bọn họ càng muốn biết người này là ai nên đã gia tốc lao xuống nước.

Động Thiên Nhạc Phủ trong nhà ăn.

Bạch Vũ xếp những nguyên liệu to lớn từ thế giới Hồng Hoang xuống đất, dường như đang thưởng thức thành quả lao động của mình.

Hắn nhanh chóng nhìn lướt qua, hắn nên cho nguyên liệu nào vào trước?

Đúng rồi! Các chuyên gia sức khỏe đã nói rằng tốt nhất nên nấu một ít súp trước khi ăn bữa chính, để có một bữa ăn ngon.

Thế là từ khóe mắt hắn quét đến con cá hồi Đế Vương đang nằm trên mặt đất.

“Được, là ngươi!”

Nhưng khi vừa định gắp con cá lên để loại bỏ vảy thì hắn nhận ra rằng mình không có đồ dùng nhà bếp.

Người ta nói ngựa hay phối với yên tốt, làm sao có thể nấu một bữa tiệc thịnh soạn như vậy mà không có đồ dùng nhà bếp? Vô luận là nấu canh hay là hầm bằng nồi sắt thì trước tiên cũng phải có nồi, đúng không?

Để làm ra món ăn ngon nhất trên thế giới thì phải có chiếc nồi tốt nhất trên thế giới.

Đột nhiên hắn nghĩ đến một cái nồi Âm Dương thần kỳ. Vật phẩm này là do trước kia hệ thống ban thưởng cho hắn. Nghe nói công hiệu lớn nhất của nó chính là hấp thụ tinh hoa Âm Dương thiên địa. Nếu dùng nó để nấu nướng thì có thể gia tốc tu hành.

Bạch Vũ không chút do dự, sau đó thêm Thánh Linh quả và vỏ cây thần thụ Thương Ưng làm đồ gia vị.

Hắn tràn đầy chờ mong, nhưng ngược lại là vợ của hắn - Hoàng Thiến Hề.

Nàng không ngừng lắc đầu, khóe miệng nhếch lên đến mang tai.

Cái nồi m Dương này thế nhưng là thần khí, phóng nhãn khắp Hồng Hoang, thứ duy nhất có thể so sánh với đồ vật cấp bậc này chính là Lò bát quái của Thái Thượng Lão Quân.

Một bữa cơm này, dùng từ hào hoa xa xỉ để hình dung thì cũng không có chút nào gọi là quá đáng.

Toàn bộ thế giới Hồng Hoang này, tìm một vòng đoán chừng cũng chỉ có Bạch Vũ dám làm như thế.

Mặc dù Hoàng Thiến Hề biết cái nồi m Dương này là cấp bậc thần khí, nhưng mà nữ nhi của bọn họ lại không biết một chút nào.

Bởi vì khi có nồi m Dương, bọn chúng đều chưa được sinh ra.

“Thịt cá thơm, nấu chút thịt cá cho con.”

“Nghe nói tôm hùm thơm, con cũng muốn ba làm tôm hùm cho con.”

Bạch Vũ một mặt hạnh phúc, trả lời: “Được, được, được! Bọn nhỏ, một hồi là xong, các con chờ một chút.”

Quá trình nấu trong nồi sắt rất đơn giản, quan trọng nhất là chuẩn bị nguyên liệu, ngoài ra những nguyên liệu này đều là những vật phàm nên việc xử lý lại càng phiền phức.

Chỉ việc bóc vỏ tôm cũng phải dùng đến pháp thuật.

Nguyên liệu thừa chất thành đống trong góc ngày càng nhiều, một thân ảnh nhanh chóng tiến lại, rồi nhanh chóng nuốt thức ăn thừa này vào trong miệng lớn.

Thân ảnh này chính là thôn thiên khuyển, lúc này trên mặt của nó đang tràn đầy nụ cười hạnh phúc.

Đừng nhìn những thứ này chỉ là vỏ tôm và xương cá, những thứ này dù gì cũng là linh vật hấp thu tinh thần của Bàn Cổ Thần, chưa kể tu vi có thể đề thăng, hơn nữa mùi vị cũng là cực phẩm trong Hồng Hoang.

......

Bây giờ bên trong nồi Âm Dương đã chất đầy nguyên liệu nấu ăn, Bạch Vũ thôi động tiên khí ở ngón trỏ, sau đó từ miệng thổi ra một luồng tiên khí, rồi ngón tay hiện ra một ngọn lửa đỏ phát sáng.

“Wow, màu sắc của ngọn lửa này thật xinh đẹp, lại còn phát sáng! Ba ba thật lợi hại!

Tinh Tinh vừa vỗ tay nhỏ, vừa tán dương.

"Đúng vậy, Tinh Tinh! Ba con thực lực cũng không kém, chỉ là ba làm người ôn hoà mà thôi, cái Tam Muội Chân Hỏa này......”

“Nương tử, cái này không phải Tam Muội Chân Hỏa, đây không phải chỉ là loại pháp thuật phổ thông sao? Ha ha.”

Tiếp đó hắn mỉm cười và nháy mắt với Hoàng Thiến Hề, nói cho nàng nhất định phải làm điệu thấp. Dù sao Tam Muội Chân Hỏa trong nguyên tố hệ tiên pháp đã coi như là cấp trần nhà.

không thể khơi dậy lòng hiếu kỳ của bọn nhỏ thêm nữa. Nếu bây giờ chúng học được một tiên pháp lợi hại như vậy thì một ngày nào đó chúng sẽ gây ra rắc rối. Đoán chừng toàn bộ Hồng Hoang này đều sẽ biết vị trí của chúng.

Thì gần như không thể nghĩ đến một cuộc sống thanh bình.

Hoàng Thiến Hề cũng không tiếp tục nói nữa, nàng vẫn như cũ biết dù mình nói thêm gì đi nữa thì cũng không đúng lúc.

Lúc này mới cầm lấy thìa múc cho mỗi người một chén canh.

Nhưng khi phân chia tôm hùm thì lại xảy ra tranh chấp.

Một con cua khổng lồ ở Đông Hải đã bị Bạch Vũ một phân thành hai, mà thịt bên trong cái cua càng lại vừa mềm vừa thơm. Trong đó có một cái đã bị Bạch Vũ gắp lên, cho tiểu nữ nhi Tinh Tinh của mình.

Bây giờ chỉ còn dư một cái cái càng, hai đứa con gái đều để mắt tới mỹ vị thế gian - “Càng cua” này.

Lộ Lộ nuốt nước miếng một cái, tiếp đó cấp tốc đem đũa đưa ra ngoài.

Thế nhưng đũa của nàng lập tức bị Nhị muội Duyệt Duyệt ngăn cản, Duyệt Duyệt nói: “Vừa rồi cha cho Tinh Tinh là tuân theo thứ tự trưởng ấu. Đồ ăn ngon là ưu tiên chia cho người nhỏ nhất. Tiếp theo là lão nhị, cho nên cái kìm này nên để cho muội, mà không phải là đại tỷ.”

Nhưng mà Lộ Lộ không không chịu nhượng bộ chút nào, chỉ nói: “Duyệt Duyệt, cái kìm kia là do lão cha cho Tinh Tinh muội. Vừa rồi muội nói trưởng ấu có thứ tự. Ở trong mắt của ta, hẳn là lớn ăn trước. Hơn nữa hôm nay tỷ luyện tập pháp thuật khắc khổ như vậy, nó không nên là của tỷ sao?”

“Tinh Tinh không luyện tập cũng không sao, thế nhưng muội lại đi theo chơi đùa với Tinh Tinh, muội cho là tỷ không biết sao? Thôn thiên khuyển cũng bị muội gọi đi qua, hôm nay muội nên bị phạt, cho nên tỷ sẽ thay cha phạt muội, không ăn càng cua.”

Duyệt Duyệt là một nữ hài xấu bụng nên nàng tuyệt đối không thể chấp nhận lời phán xét vừa rồi của tỷ tỷ mình.

Nàng cũng không đáp mà giả vờ đồng ý: "Được! Đại tỷ, muội có thể không ăn, nhường cho tỷ, nhưng muội có một điều kiện."

“Điều kiện gì?”

Tính cách bốc lửa của Lộ Lộ cũng giống như thuộc tính của nàng, bốc đồng, những gì Duyệt Duyệt vừa nói với nàng chỉ là gài bẫy mà nàng thực sự coi là thật.

Cũng có thể là bởi vì Lộ Lộ là người quang minh chính đại, nàng muốn nghe một chút muội muội mình đến cùng có thể chơi ra dạng gì.

Trong nháy mắt, Duyệt Duyệt từ phía sau lấy ra một hạt dẻ, nghiêm túc nhìn Lộ Lộ nói: “Tỷ, nếu như tỷ có thể bóp nát hạt dẻ này thành mảnh vụn thì muội liền cam tâm tình nguyện đem càng cua nhường cho tỷ ăn.”

“Cái gì? Nó vốn là của tỷ có được không? Từ khi nào lại thành muội cho tỷ? Nhị muội, muội được lắm đấy.”

Lộ Lộ hơi không kiên nhẫn, rõ ràng nàng có chút không vui, nàng chuẩn bị lấy đũa kẹp càng cua nhưng Nhị muội Duyệt Duyệt đã đặt càng cua vào trong tay của mình trước, nói: “Tỷ tỷ, muội thấy tỷ như vậy là không được. Nếu tỷ đã mắng muội như thế thì muội liền cho rằng tỷ đã nhận thua.”

Tinh Tinh vừa chuẩn bị mở miệng, liền bị Bạch Vũ che miệng, đồng thời ra một cái thủ thế “Xuỵt”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK