• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên mặt ba nữ nhi tràn đầy nụ cười hạnh phúc, "gian kế" của các nàng thành công, đương nhiên rất vui vẻ.

Bạch Vũ còn không biết ba nữ nhi muốn làm gì sao?

Đương nhiên là hắn biết, nhưng hắn lại không có biện pháp. Ai bảo ba nữ nhi là con ruột của hắn, cùng lắm thì đến lúc đó mình giúp bọn chúng lau mông vậy.

"Leng Keng"

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.

"Chủ túc chủ làm một chuyện tốt cho các nữ nhi."

"Thưởng cho túc chủ mảnh vỡ Nữ Oa."

"Độ hảo cảm của Lộ Lộ cộng 10 điểm."

"Độ hảo cảm của Duyệt Duyệt cộng 10 điểm."

"Độ hảo cảm của Tinh Tinh cộng 20 điểm."

Bạch Vũ có chút hoảng hốt.

"Phần thưởng gì?" Mảnh vỡ Nữ Oa? Đây không phải là một trò đùa chứ?”

Mảnh vỡ Nữ Oa chính là thứ mà người tu hành tha thiết ước mơ.

Muốn tiếp tục nhảy vọt trở thành thánh nhân thì mảnh vỡ Nữ Oa là vô cùng cần thiết.

Cho dù còn chưa tới một bước kia thì mảnh vỡ Nữ Oa cũng có thể gia tăng tu vi, rút ngắn thời gian ngộ đạo.

Thứ tốt, tự nhiên Bạch Vũ phải đặt ở vị trí trọng yếu nhất.

Vì thế hắn đặt mảnh vỡ vào trong bảo rương trân phẩm trong Hư Không Huyễn Cảnh của mình, bảo rương này không giống cái mà ba hài tử nhìn thấy. Những bảo vật này ba hài tử tạm thời không dùng được.

Bởi vì đại đa số bảo vật trong đó đều để lại cho hắn và vợ hắn là Hoàng Thiến Hề dùng.

Bạch Vũ nhìn về phía xa xa, lúc này ba nữ nhi đã bắt đầu cố ý phối hợp với , Bạch Vũ vừa lo lắng vừa cao hứng, có lẽ chỉ có ba mới có loại cảm giác này.

Chỉ thấy Lộ Lộ dùng Phần Thiên tạo hỏa diễm như địa ngục, Duyệt Duyệt không ngừng biến lớn biến nhỏ thái đao của mình, Tinh Tinh thì giúp gia tốc cho hai tỷ tỷ của mình. Bạch Vũ không tự chủ được mà lau mặt của mình.

Cứ như vậy sau khi ba đứa nhỏ luyện tập xong pháp bảo của mình thì ngoan ngoãn đi ăn cơm tối.

Cuộc sống như vậy qua một đoạn thời gian rất dài, ba tiểu nha đầu không có nhắc tới kế hoạch đi ra ngoài chơi nữa, Bạch Vũ cũng không có cảm nhận được ba người lén chạy ra ngoài.

Nhưng tiểu hài tử đối trời sinh có lòng hiếu kỳ, hơn nữa cũng không có kiên nhẫn gì, lại thêm trong Động Thiên Phúc Địa có rất ít thứ để chơi vì vậy ba hài tử lại bắt đầu phiền muộn.

Ngay cả Thần Chu cũng bị bọn họ làm phiền, hiện tại ngay cả Duyệt Duyệt cũng có thể tự nhiên khống chế Thần Chu.

Hơn nữa, hiện tại các loại cơ sở vật chất trong khu vui chơi mà trước đó Bạch Vũ làm cũng không thể nâng cao hứng thú của các nàng, cho nên đã xuất hiện tâm tình dao động.

Ngay cả lúc ăn cơm, ba hài tử cũng không có khẩu vị gì, trong sáng ngoài tối âm thầm ám chỉ với Bạch Vũ và Hoàng Thiến Hề là trong Động Thiên Phúc Địa quá nhàm chán...

"Thật sự là một chút ý nghĩ cũng không có, quả thực là cuộc đời không có gì luyến tiếc."

"Đúng vậy, tu hành cũng không có hứng thú, mục đích để tu hành mỗi ngày cũng không biết để làm gì, cũng không có biện pháp đi ra ngoài thử nghiệm."

"Hiện tại thế giới bên ngoài vẫn phi thường nguy hiểm, chúng ta vẫn không nên mạo hiểm đi ra ngoài."

Ba hài tử ngươi một lời ta một lời oán trách cuộc sống bây giờ.

"Ai, không bằng chúng ta nói với ba để ba lấy ra một cái gì đó mới lại?”

Giải pháp của Quỷ Tinh Duyệt Duyệt vẫn là tìm Bạch Vũ.

Kỳ thật lúc trước Bạch Vũ cũng chưa từng làm bọn chúng thất vọng chỉ là hiện tại Bạch Vũ vì muốn tu luyện cho nên mấy tháng nay vẫn luôn lơ là tâm tình của bọn nhỏ.

"Tỷ thấy gần đây ba cũng không bận lắm, nếu không thì chúng ta đi xin ba chút đồ chơi đi?"

Lộ Lộ cười nói.

Ba người thương lượng xong, hôm nay bọn chúng lại chuẩn bị " âm mưu" đã có từ lâu.

Ba người các nàng đi tới đại điện thấy Bạch Vũ thì liền đồng loạt chạy tới.

Bạch Vũ cũng bị hành vi của các nàng dọa chạy mất nên thân thể run rẩy một chút.

Hắn nghĩ thầm: "Ba người cùng tới, chắc chắn không có gì tốt, nên chuẩn bị sẵn sàng."

Hiện tại nội tâm của Bạch Vũ đã tập hợp đầy đủ vũ trang, hắn nghĩ tới các loại yêu cầu mà các nàng có thể đưa ra, chỉ cần không phải đi ra ngoài thì cái gì cũng dễ nói.

Lộ Lộ làm đại ca dẫn đầu làm loạn.

"Ba, trong khoảng thời gian này quá nhàm chán, ba người chúng con cũng không biết chơi cái gì nữa."

Lộ Lộ lẩm bẩm nói.

Bạch Vũ theo bản năng né tránh, trong miệng hàm hồ nói: "Nhàm chán? Cái gì nhàm chán? Động Thiên Phúc Địa rất thú vị, hơn nữa tu luyện mới là vương đạo.”

Duyệt Duyệt có chút không vui, nói: "Ba là người lớn đương nhiên cảm thấy tu luyện rất có ý nghĩa nhưng ba phải nhớ rằng chúng con là tiểu hài tử. Ba tạo khu vui chơi cho chúng con nhưng hiện tại chúng con cũng đã chơi chán rồi. Những trò chơi kia chúng con đều đã tìm được hết quy luật chơi, giờ không có gì để chơi cả.”

Tinh Tinh không nói gì nhưng đầu giống như gà con mổ thức ăn không ngừng.

Bạch Vũ nhìn biểu tình của ba nữ nhi, thấy trong mắt các nàng đều tràn ngập chờ mong đối với những sự vật mới mẻ.

Xem ra lần này không phải là ầm ĩ muốn đi ra ngoài, vậy thì dễ nói.

Lúc này Bạch Vũ hồi tưởng lại, những trò chơi mà hắn dạy như mạt chược đã không còn sức hấp dẫn đối với bọn chúng. Cẩn thận ngẫm lại, không có đặt cược gì thì quả thật không kích phát được hứng thú.

Bạch Vũ sắp xếp lại thông tin trong đầu một chút, hắn đột nhiên nghĩ đến một trò chơi!

“Đúng! Chính là nó!”

Nhưng đồ chơi trong đầu nghĩ đến thì trong nháy mắt đã biến mất, chẳng lẽ chính là do trong quá trình xuyên qua đã bị mất?

Nhưng Bạch Vũ cũng không hoảng hốt.

Hắn lần lượt sờ sờ đầu hài tử, sau đó chỉ vào ba người, nói: "Ba đương nhiên là hiểu các con cho nên hôm nay ba sẽ vì các con mà làm một thứ mới mẻ, thứ mà các con chưa từng thấy qua.”

Thực ra, trước khi Bạch Vũ xuyên không đã là một cao thủ trò chơi, hắn rất thích ngành công nghiệp giải trí nhưng khi xuyên qua thì đầu óc đã bị chấn thương nặng, cho nên nhất thời hắn không thể nghĩ ra những trò chơi thú vị.

"Các con đi theo ba trước, ba muốn thể hiện tài hoa của mình. Hiện tại sẽ làm cho các con một món đồ chơi mới, các con thấy có được không?"

Ba nữ nhi nghe bạch vũ đáp ứng nhanh như vậy thì đều lộ ra nụ cười vui sướng.

Trong lúc nói chuyện, Bạch Vũ ôm lấy Tinh Tinh, giữ chặt tay Duyệt Duyệt, sau đó mang theo ba người các nàng đi về phía khu vui chơi giải trí.

Trong thành phố giải trí của Động Thiên Phúc Địa.

Bạch Vũ đi vào trong thành giải trí, đặt Tinh Tinh xuống, sau đó buông tay Duyệt Duyệt ra.

Hắn nhất thời gặp khó khăn, lâm vào suy nghĩ. Bởi vì bằng vào trí nhớ của hắn, trong ấn tượng của hắn thì khu vui chơi giải trí cũng chỉ có những trò chơi như vậy.

Lúc này ánh mắt Bạch Vũ chuyển đến tàu lượn siêu tốc, sau đó trước mắt hắn không biết là ánh mắt chiếu rọi quá mãnh liệt hay là hắn dùng não quá độ.

Trước mắt hắn vậy mà lại xuất hiện bóng chồng, đột nhiên ba tàu lượn siêu tốc xuất hiện trên ba quỹ đạo, hắn lại nhìn về phía xi măng và đống cỏ khô ở phía xa xa.

"Có rồi! Chính là đua xe!

Đoạn ký ức của hắn được chắp vá, hắn lại có thể thông qua kỳ ngộ để nhớ đến trò chơi trước khi xuyên không, khoái trá!

Bạch Vũ không nói hai lời, lập tức thôi động pháp thuật, dùng đầu ngón tay vẽ ra một đường đua thẳng tắp đan xen trong bãi đất trống của khu vui chơi.

Nhưng nếu đã là trò chơi đua xe thì nhân vật chính luôn xuất hiện cuối cùng.

Tiếp theo, hắn dựa vào hình dáng của chiếc tàu lượn siêu tốc, dựa vào ký ức kiếp trước mà làm ra ba chiếc xe đua có hình dạng khác nhau.

Nhưng sau đó, Bạch Vũ lại lâm vào suy tư.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK