Mặc dù Thông Thiên giáo chủ muốn giết trở về, nhưng bởi vì ông ta bị đánh đến mức không dám phát hỏa. Lúc này ông ra không ngừng rụt tay lại, lão tử đương nhiên biết Thông Thiên giáo chủ bị ủy khuất.
Kỳ thực không phải là ông ta không muốn giúp đệ của mình, chỉ là Lão Tử là một người cẩn thận, không bao giờ đánh mà không nắm chắc.
Lại nói Tam Thanh bọn họ là người tôn quý đến mức nào? 3 người bọn họ lại và nhau đi đánh một hậu sinh trẻ tuổi của Phượng Hoàng tộc đang sa sút, nếu để chuyện này truyền đi thì không phải là làm trò hề cho thiên hạ sao?
Thời khắc mấu chốt lão tử đứng ra nói: “Nhị sư đệ, trước tiên đệ cần phải khống chế tính tình của đệ một chút. Tiểu Phượng Hoàng này, cũng không phải là hạng đơn giản, hắn nhất định là bị người khác chỉ điểm hoặc chính hắn đang trộm luyện yêu pháp gì đó.”
“Chúng ta không biết thế lực sau lưng của hắn là gì, nhưng hiện tại xem ra hẳn sẽ không phải là Phượng Hoàng tộc. Bởi vì Phượng Hoàng thành ở phía nam mới là căn cứ chủ yếu của chúng, mà người này lại chạy tới phía đông của Hồng Hoang. Vì vậy có chút khả nghi.”
"Chúng ta không biết được có phải hắn đang dựa dẫm vào một ít đại yêu hay không cho nên chúng ta phải bàn bạc kỹ hơn. Hơn nữa, kết giới của tên tiểu tử kia còn cần chúng ta phá giải. Kỳ thực, dọc đường đi ta đều đang nghiên cứu xem đến cùng là hắn có năng lực gì mà lại có thể sáng tạo ra được kết giới mãnh liệt như vậy.
“Nếu như hắn có năng lực như vậy thì cho dù cả ba người chúng ta đối phó với hắn thì cũng không thể dễ dàng đạt được thắng lợi.”
"Hai người các người cũng biết pháp thuật tạo kết giới không khó, nhưng có thể hạn chế động tác của người khác trong kết giới của mình thì ta thấy loại năng lực này đã ngang bằng với Hồng Quân lão tổ - sư phụ của chúng ta. Để khi đi vào chúng ta không bị ràng buộc điều gì thì trước hết chúng ta phải án binh bất động.”
“Tìm thời cơ lại ra tay hoặc đợi đến khi phá giải được trận pháp của hắn thì chúng ta lại tìm hắn luận bàn, sau đó là báo thù. Hai người các ngươi xem chủ ý của ta như thế nào?”
Lão tử thuyết phục hai sư đệ mình.
Sau khi Lão Tử nói lời này, hai huynh đệ cũng liên tiếp gật đầu.
Dù sao sức mạnh của Bạch Vũ quá mức thần bí. Quả thật nếu nói không chính xác thì ba người bọn họ có thể sẽ phải chịu khuất nhục lần nữa. Bởi vậy 3 người đều âm thầm nhẫn nhịn, chuẩn bị âm thầm tu luyện phương pháp phá giải rồi lại đi tìm Bạch Vũ báo thù.
Bên trong động thiên phúc địa của Bạch Vũ.
Bạch Vũ đang ngồi ở trên mặt đất nhìn 3 nữ nhi đang vui vẻ tranh giành vị trí đứng đầu. Hắn cũng không có để việc vừa rồi đã hành hung Thông Thiên giáo chủ và đắc tội với Tam Thanh vào đầu.
“Hai cái bảy.”
“Hai cái tám, không có chứ, một lốc! Chạy!”
......
Chỉ chốc lát sau, hai người Duyệt Duyệt và Lộ Lộ đã thắng nhau 3 ván. Chỉ có tiểu nữ nhi - Tinh Tinh của hắn là ngồi yên ở một bên, cơ hồ bài ở trong tay cũng chưa có đánh ra lần nào.
Đương nhiên, kinh nghiệm đánh bài của Tinh Tinh cũng không có xuất sắc như hai tỷ tỷ, mà Bạch Vũ nhìn tiểu nữ nhi của mình vẫn một mực không thắng.
Thì trong lòng hơi bất an.
Hắn đột nhiên đứng ở đằng sau tiểu nữ nhi của mình, mặt mỉm cười, đồng thời nói: “Các con làm tỷ tỷ mà hạ thủ cũng quá hung ác .”
“Thậm chí còn không cho muội muội giành được cơ hội.”
“Ba thấy các con cũng không muốn cho muội muội, vậy không bằng ba ở đằng sau đưa ra một kế sách muội muội, các con thấy thế nào?”
Lộ Lộ không nói lời nào mà chỉ chuyên tâm vào việc xào bài, Duyệt Duyệt thì kiêu ngạo nói: “Ba ba, dù cho ba có đứng ở đằng sau của muội muội thì muội ấy cũng sẽ không thắng được con.”
“Vừa rồi tỷ tỷ thắng con cũng chỉ do vận khí của tỷ ấy chứ kỹ thuật thì nát vụn muốn chết. Còn Tinh Tinh sao? Con sẽ không nói gì muội ấy, dù sao thì muội ấy cũng còn quá nhỏ.”
“Chỉ là, trình độ sau này của muội ấy có thể tiến bộ hay không thì chỉ có thể tiếp tục quan sát. Chỉ là bây giờ, căn bản muội ấy sẽ không thắng được con. Còn lão ba thì càng đừng nói, dù sao thì trình độ của ba lại càng nát.”
Mà Lộ Lộ tức giận nói: “Duyệt Duyệt, bây giờ chúng ta đều thắng tất cả là 3 ván, làm sao lại có thể nói là muội thắng?”
“Dựa theo lời của muội nói, tỷ thắng chính là do vận khí, vậy làm sao lại không nói tỷ thắng là do trình độ, còn muội thắng mới là do vận khí? Tỷ không ưa nhất chính là bộ dạng phách lối này của muội. Tới, lại đánh một ván để tỷ triệt để thắng muội. Lúc đó, muội còn phải ở trước mặt tỷ gọi một tiếng sư phó!”
Mặt mũi Duyệt Duyệt tràn đầy kiêu ngạo, nhìn tỷ tỷ của mình nói: “Đến đây đi, để muội xem tỷ sẽ thắng muội như thế nào.”
Nhưng sau ba hiệp, hai người bọn họ lại phát hiện ra rằng người biết đánh nhất căn bản không phải là một trong số họ, mà là muội muội nhỏ nhất – Tinh Tinh.
Đương nhiên, Tinh Tinh có thể đánh như thế là bởi vì có Bạch Vũ ở phía sau hỗ trợ.
“3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, J”
“Các ngươi không quản được!”
Lộ Lộ và Duyệt Duyệt đều thấy choáng, làm sao khi có lão ba tọa trấn thì Tinh Tinh lại đánh bài tốt như thế?
Có phải ở trong đó lão ba đã chơi trò xiếc gì? Thế là Duyệt Duyệt cầm bộ bài đặt vào trong tay phải, tiếp đó dùng sức chà xát, ngay sau đó lại mở ra.
Nàng muốn xem một chút liệu có phải là ba mình đã sử dụng tiên thuật đổi bài mà các nàng không biết hay không. Sau khi thử xong, nàng phát hiện bài của hắn cũng không có bất kỳ biến hóa nào.
Mà lúc này Lộ Lộ lại mở miệng nói: “Ba ba, ba gian lận! Làm sao vừa rồi Tinh Tinh đánh bài nát như vậy, hơn nữa một tấm bài đều đánh không được mà khi ba vừa tới thì muội ấy liền đánh tốt như vậy? Cho nên chắc chắn là ba đang ăn gian!”
Mặt mũi của Bạch Vũ tràn đầy nghi hoặc nói: “Bọn nhỏ, ba chơi với các con mà còn cần chơi xấu sao? Chỉ có thể nói muội muội không chơi được là vì muội ấy còn cần một chút kinh nghiệm.”
“Không phải là ba đang dạy muội ấy sao? Kỳ thực vừa rồi ba ở phía sau nhìn Tinh Tinh bài rất lâu, muội ấy rất không tệ. Chỉ là có lúc Tinh Tinh không đánh ra ra tổ hợp mạnh nhất.”
“Các con thật sự cho rằng mình biết chơi sao?”
“Được rồi! Đừng kiêu ngạo nữa.”
“Chúng ta tiếp tục, đúng rồi các con có còn chơi hay không? Chỉ là ba đoán là không. Nếu các con đã không ra bài, như vậy ba sẽ muốn tuyên bố Tinh Tinh là người chiến thắng.”
Sau một trận thao tác mãnh liệt như hổ, bài của Tinh Tinh thuận lợi đánh ra.
Trong trò chơi Tranh Thượng Du này, rốt cuộc Tinh Tinh cũng thắng một ván.
Nhưng mà, Tinh Tinh không che giấu chút nào sự hưng phấn của mình, hai tay nàng ôm cổ ba mình, nhẹ nhàng hôn lên mặt của Bạch Vũ một cái.
“Ba ba, ba thật lợi hại! Quả nhiên ba chính là thần tượng trong lòng con, làm gì cũng đều đặc biệt xuất sắc.”
Mà đối lập với nàng chính là hai người Duyệt Duyệt và Lộ Lộ ở bên kia.
Lộ Lộ đột nhiên ném bài vào đống bài nói: "Ba, ba quá thiên vị! Ba chỉ biết dạy muội muội mà không dạy chúng con, chúng con vô cùng tức giận!"
Bạch Vũ chỉ nghe thấy trong đầu của mình “Leng keng” Vang lên một tiếng.
“Túc chủ, túc chủ dạy nữ nhi của mình đánh Tranh Thượng Du khiến kinh nghiệm của nữ nhi tăng lên, cho nên ban thưởng Thiên Sơn tuyết liên cấp bậc Hỗn Nguyên 5 khỏa.”
“Lộ Lộ hưng phấn giảm 10!”
“Duyệt Duyệt hưng phấn giảm 10!”
“Tam nữ nhi Tinh Tinh giá trị hưng phấn 10.”
Mặc dù Bạch Vũ đạt được Thiên Sơn Tuyết Liên cấp bậc Hỗn Nguyên, nhưng hiện tại hắn lại không cao hứng nổi. Dù sao một người cao hứng nhưng hai nữ nhi khác lại tức giận. Đây là cục diện hắn không muốn nhìn thấy.
Mà hai nữ nhi này còn không ngừng nói Bạch Vũ bất công.
Lúc này Bạch Vũ đã sắp bị tiếng ồn ào của hai người các nàng làm hắn có chút không kiên nhẫn .
Thế là hắn đã nghĩ ra một biện pháp, hắn mở miệng nói: “Bọn nhỏ, nếu các con nghĩ rằng ba không công bằng, vậy ba sẽ cho các con chơi một trò chơi. Trò chơi này là một cơ chế rất công bằng. Có lẽ, sau khi các con chơi xong sẽ không muốn chơi Tranh Thượng Du nữa."
Sau khi nghe Bạch Vũ nói sẽ chơi một trò chơi mới lạ, hơn nữa còn tương đối công bằng kịch liệt thì hai nữ nhi vừa rồi còn chu khuôn mặt nhỏ nhắn thì trong nháy mắt đã thay đổi.
Lộ Lộ có chút không kiên nhẫn lại hưng phấn nói: “Ba, ba mau mau nói là trò chơi gì đi? ”